ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 125

“Anh hơi mệt mỏi với công việc, muốn cho mình chút thư giãn, nhưng đi

du lịch cũng không được thoải mái. Đến đây ở, anh không muốn nghĩ gì cả,
chỉ muốn nghỉ ngơi một thời gian ngắn.”

Tôi cẩn thận nhìn anh ấy một cái, phát hiện sắc mặt của anh ấy thật sự có

chút mỏi mệt, dưới hốc mắt thậm chí còn hằn lên vết thâm quầng, hiển
nhiên là không được nghỉ ngơi tốt trong một thời gian dài, không biết áp lực
của anh ấy là từ công việc, hay từ gia đình, tôi không hỏi nhiều nữa, “Anh
muốn ở phòng nào?”

Chu Bất Văn nhìn hai gian phòng, cảm thán nói: “Thay đổi nhiều quá,

anh còn nhớ rõ trước đây ở tầng hai không có nhà vệ sinh. Em vẫn còn ở
phòng trước kia chứ?”

“Vâng, vẫn là phòng đó.”

Chu Bất Văn chỉ vào căn phòng ở cuối hành lang, “Còn phòng kia? Anh

nhớ ông nội lúc trước ở phòng đó?”

“Đúng vậy, nhưng sau này ông đã chuyển xuống tầng một, trong thư

phòng kê thêm giường, vừa là phòng ngủ vừa là thư phòng.”

Chu Bất Văn trầm ngâm một chút hỏi: “Thư phòng ở dưới lầu có cho

khách hàng thuê không?”

“Thư phòng không có sửa chữa, bản thân em ở rất thoải mái, nhưng đồ

đạc trong phòng đã cũ, cho dù có dọn dẹp sạch sẽ, nhìn cũng có chút bẩn,
cho khách trọ không thích hợp, nên em để cho Ngô Cứ Lam ở đó.”

Chu Bất Văn kinh ngạc nói: “Anh còn tưởng rằng em sẽ không cho bất

kỳ ai ở phòng đó nữa chứ!”

“Đúng là em không muốn cho người ngoài ở căn phòng đó, nhưng nhà

lớn như vậy, thư phòng để khách hàng trọ khẳng định không thích hợp, chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.