ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 126

có thể để Ngô Cứ Lam ở, còn ba căn phòng trên lầu làm phòng trọ. Ngô Cứ
Lam…” Tôi dừng một chút, nói: “Là anh họ của em, không phải là người
ngoài.”

Chu Bất Văn nói: “Trước kia chưa từng nghe em đề cập qua anh họ, anh

nghĩ em và người nhà của mẹ em ở bên kia không thân không thích, không
ngờ em còn có người anh thân thiết như vậy.”

Tôi không nói gì, chính tôi cũng hoàn toàn không nghĩ tới. Sau khi sửa

sang nhà cửa xong, Ngô Cứ Lam hỏi tôi, hắn phải nghỉ ngơi ở đâu, tôi thế
nhưng không do dự chút nào liền bảo hắn đến thư phòng.

Chu Bất Văn nhìn hai gian phòng, chần chừ nói: “Hai căn phòng này bố

trí rất tốt, nhưng có hơi nhỏ, anh có thể ở căn phòng lớn của ông nội ở trước
kia không?”

Tôi cười nói: “Đương nhiên có thể, nhưng mà căn phòng đó chỉ có sửa

chữa lại nhà vệ sinh một chút, tường và sàn nhà không có động vào, nên
nhìn không mới như hai căn phòng này.”

Tôi mở cửa, Chu Bất Văn nhìn qua một vòng, liền nói: “Anh rất thích,

không mới, nhưng có cảm giác như ở nhà.”

“Anh thích là được rồi. Vậy trước hết anh sắp xếp hành lý, nghỉ ngơi một

chút, khi nào nghỉ ngơi khỏe lại, là có thể ăn cơm chiều.”

Tôi giúp Chu Bất Văn đóng cửa lại, chậm rãi đi xuống lầu.

Khi đi ngang qua cửa thư phòng, tôi theo bản năng dừng bước, bên tai

vang lên lời nói của Chu Bất Văn: “Không ngờ em còn có người anh thân
thiết như vậy.”

Lần trước khi ra quyết định, tôi căn bản không có do dự, chỉ cảm thấy vì

kinh doanh nhà trọ mới làm, là một loại an bài theo lý trí mà thôi. Nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.