ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 134

thấy mấy cây Ngô Đồng cùng vài gốc Dương Sừng chắn gió xanh um tươi
tốt. Tôi kinh ngạc nhìn mãi vách núi bên kia, Chu Bất Văn theo tầm mắt
của tôi cũng nhìn qua, kỳ lạ hỏi: “Em sao vậy?”

Tôi cười cười nói, “Không có gì, đi thôi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.