ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 14

Đối phương với tính cách chuyên nghiệp mỉm cười, lấy ra danh thiếp, tự

giới thiệu: “Tôi là luật sư Chu Bất Văn, được sự ủy thác của Thẩm lão gia,
đến đây thực hiện di chúc của ông ấy, ngài là Thẩm tiên sinh phải không?
Mấy hôm trước chúng ta đã nói chuyện qua điện thoại, hẹn hôm nay gặp
mặt.”

Ba tôi lập tức nhiệt tình hoan nghênh đối phương vào nhà, “Phải rồi, phải

rồi! Không nghĩ anh lại đến sớm như vậy, tôi còn tưởng phải giữa trưa anh
mới đến.”

Chu luật sư mỉm cười nói: “Để mọi chuyện thuận lợi theo kế hoạch, tôi

đã lên tàu vào giữa trưa hôm qua, nên mới đến đây sớm.”

Mẹ kế của tôi không ăn sáng nữa, cũng sốt ruột muốn đi ra, nhưng bà ta

khéo che giấu ý định, liền nói với tôi: “Tiểu La, chúng ta ra nghe một chút
đi, dù sao cũng có liên quan đến con.”

Ba tôi khách khí mời Chu luật sư đến ngồi ở phòng khách, mẹ kế ân cần

chuẩn bị trà nóng. Trong lúc nhất thời tôi không biết nên làm gì, nên chỉ có
thể im lặng đứng ở gần cửa phòng khách.

Ba tôi và Chu luật sư hỏi han nhau vài câu, sau đó Chu luật sư bỏ tách trà

xuống, ba tôi và mẹ kế lập tức hiểu được anh ta muốn đi vào vấn đề chính,
nên đều có chút khẩn trương. Mẹ kế tôi kéo Thẩm Dương Huy đến gần, ôm
chặt nó, dường như muốn có thêm người dựa vào để được bình tĩnh.

Chu luật sư nói: “Tài sản của Thẩm lão gia rất đơn giản rõ ràng, nên thủ

tục thừa kế cũng rất đơn giản rạch ròi. Toàn bộ tài sản của Thẩm lão gia có
hai phần, một phần là tài sản cố định, chính là căn nhà này, cùng với nền
nhà có tổng trị giá…”

Mẹ kế của tôi nghe luật sư nói mấy lời này, liền giương mắt đánh giá qua

căn nhà. Căn nhà này tuy rằng đã cũ, nhưng sắp xếp hợp lý, sân vườn rộng
rãi, cây cỏ tươi tốt quanh năm, ngay cả một người thích soi mói như bà ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.