ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 142

minh phụ nữ từ bỏ một đoạn tình cảm không quá khó. Nếu đã biết rõ là
không hợp, thà từ bỏ còn hơn!”

Tôi dở khóc dở cười đấm cho Giang Dịch Thịnh một đấm, “Anh đang an

ủi em, hay là mắng em vậy?”

Giang Dịch Thịnh cười nói: “Mặc kệ là chuyện gì, chỉ cần em vui vẻ là

được rồi.”

Tôi nói: “Em không sao, anh nhanh về nhà đi!”

Hai người chúng tôi thân nhau cũng không cần thân hơn nữa, nên tôi chỉ

đưa Giang Dịch Thịnh đến đầu cầu thang, “Nhớ giúp em đóng cổng kỹ
vào.”

Giang Dịch Thịnh nói: “Đừng buồn nữa, còn có người chờ em lọt vào

mắt xanh kìa!” Nói xong, hắn chỉ chỉ vào một căn phòng khác ở trong hành
lang.

Tôi giơ chân, làm như phải đá một cước vào Giang Dịch Thịnh, “Cút!”

Giang Dịch Thịnh nhanh chóng túm được đôi dép kẹp trên chân của tôi,

dùng sức ném đi, chiếc dép bay đến cửa phòng của Chu Bất Văn. Tôi vừa
chửi ầm lên, vừa nhảy lò cò qua lấy lại chiếc dép.

Chu Bất Văn mở cửa ra, cười hỏi: “Hai người làm gì vậy?”

Giang Dịch Thịnh cười ha ha, đi xuống lầu, “Anh đi đây, hai người từ từ

mà nói chuyện!”

Tôi và Chu Bất Văn đứng ở cửa tán gẫu thêm một lát, sau đó tôi trở về

phòng mình. Tắm rửa, đắp mặt xong, sau khi xem TV thêm một chút, tôi
lên giường, chuẩn bị đi ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.