ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 161

Tôi có nhà có thể ở, có suy nghĩ có thể kiếm tiền, chính là bởi vì tôi biết

mình có thể tự chăm sóc tốt cho mình, cho nên tôi chưa bao giờ trông cậy
vào một cuộc hôn nhân, hay tìm kiếm một người đàn ông hoàn hảo để cải
thiện cuộc sống. Nếu tôi có dũng khí chấp nhận cả đời độc thân, thì tại sao
không có dũng khí theo đuổi người mình thích?

Nghĩ đến ý nghĩ tôi sẽ vì nhà cửa tài sản có thể tùy tiện mua được mà

buông bỏ một người độc nhất vô nhị trên đời này, nhất thời cảm thấy toàn
thân lạnh toát, cảm giác sợ hãi từng đợt.

Nếu như vừa rồi ở trước cửa phòng, tôi còn rất mờ mịt, không biết mình

rốt cuộc muốn gì. Tôi thích Ngô Cứ Lam, nhưng vẫn không thấy được
tương lai của chúng tôi; Chu Bất Văn nguyện ý cho tôi một tương lai yên ổn
tin cậy, tôi lại cảm thấy không có cách nào dối lòng mà nhận.

Nhưng vào thời khắc này, giống như ngộ ra đều gì lớn lao, trong phút

chốc, đầu óc của tôi trở nên thông suốt, hoàn toàn hiểu được chính mình
muốn làm gì.

Tôi đứng lên, ánh mắt kiên định nhìn Ngô Cứ Lam, “Tôi thích anh, anh

có đồng ý làm bạn trai của tôi không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.