ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 159

Không biết qua bao lâu, cánh cửa đột nhiên mở ra, Ngô Cứ Lam đứng ở

trước mặt tôi.

Tôi kinh ngạc một chút, vội cười nói: “Tôi vừa muốn gõ cửa, không nghĩ

anh đã ra mở, ha ha… Thật sự rất khéo!” Tôi vừa nói, vừa là ra bộ dáng
đang gõ cửa, cho thấy thật sự là đang gõ.

Ngô Cứ Lam không nói tiếng nào, nhìn tôi chằm chằm.

Tôi cảm thấy đại khái… lại sỉ nhục chỉ số thông minh của hắn.

Tôi ngượng ngùng hạ tay xuống, rụt rè hỏi: “Tôi có thể vào không?”

Ngô Cứ Lam im lặng lui qua một bên, tôi đi vào phòng, ngồi trên cái ghế

phía trước bàn máy tính.

Ngô Cứ Lam đóng cửa lại, ngồi lên giường, khoanh hai tay trước ngực,

từ xa xa nhìn tôi, “Cô muốn nói cái gì? Nếu muốn giải thích, cô đã nói
nhiều lắm rồi, tôi cũng không có hứng thú lặp lại câu ‘Tôi không có tức
giận’ nữa.”

Tôi cố gắng lấy dũng khí nói: “Anh không có tức giận, nhưng không phải

anh không để ý đến lời nói của tôi. Nếu không, anh đã không lên mạng tra
cứu từ ‘tra nam’ có nghĩa là gì.”

Ngô Cứ Lam sửng sốt một chút, hắn thông minh, nhưng dù sao mới vừa

tiếp xúc với máy tính không lâu, căn bản chưa biết có lưu lại lịch sử tìm
kiếm. Bất quá, hắn cũng chẳng có hứng thú chất vấn tôi làm sao mà biết,
chỉ đơn giản giải thích, nói: “Tôi là người cổ lỗ, không biết ‘tra nam’ có
nghĩa là gì, cho nên tìm hiểu một chút.”

“Anh còn nhớ chúng ta đã cùng xem qua “Thế giới động vật không?” Khi

sư tử đã ăn no, linh dương ăn cỏ ở cách đó không xa, bọn chúng ngay cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.