ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 189

Tôi cảm thấy Ngô Cứ Lam ngày càng bí ẩn, mỗi khi nghĩ mình đã hiểu

biết hắn thêm một chút, thì hắn lại cho tôi thêm nhiều kinh ngạc.

Cho tới nay, tôi biết thêm còn có: Nấu ăn, y thuật, kiến trúc, làm đàn,

đánh đàn, thậm chí làm ra lửa, kết lưới bắt cá… Một người giỏi một hai
chuyện trong đó, không có gì kỳ lạ, nhưng Ngô Cứ Lam lại giỏi tất cả, tôi
thậm chí còn hoài nghi hắn chẳng có gì là không giỏi.

Rốt cuộc hắn trưởng thành trong hoàn cảnh nào, mà có thể biến thái khác

người như vậy?

Di động đột nhiên vang lên, tôi nhìn thấy là Giang Dịch Thịnh, liền nhận,

“Sao trễ như vậy còn gọi điện thoại cho em?”

“Anh có vài lời muốn nói, về Ngô Cứ Lam.”

Tôi nghe giọng nói của hắn có vẻ nghiêm túc, không khỏi nhìn thoáng

qua Ngô Cứ Lam, liền ngồi thẳng người dậy, “Anh nói đi.”

“Lúc trước, em nói với anh là cảm thấy không nên thích Ngô Cứ Lam,

anh không phản đối, cũng không ủng hộ, bởi vì anh nghĩ không phải lo lắng
lắm về điều kiện kinh tế cũng như lai lịch thân phận của hắn, con người của
Ngô Cứ Lam rất tốt, đối với em cũng rất tốt, nhưng hiện tại anh thật sự hy
vọng em từ bỏ.”

Tôi không nhanh không chậm vừa ăn cơm rượu bánh trôi của Ngô Cứ

Lam, vừa hỏi: “Vì sao?”

“Hôm đó cả người em máu chảy đầm đìa, mắt lại không nhìn rõ, ngay cả

người học ngành y chỉ sợ cũng đã luống cuống sợ hãi. Ngô Cứ Lam thì rất
bình tĩnh, chẳng những đoán được chính xác thương thế của em, còn sơ cứu
đơn giản hiệu quả. Không phải nói hắn làm chuyện đó khó khăn thế nào,
mà là dáng vẻ tự tin thong dong kia nhất định phải có kinh nghiệm chắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.