ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 438

khiến cho ánh sáng mặt trời ở trước mắt chúng tôi khúc xạ thành một dải
cầu vồng đẹp mắt, vươn tay ra, ánh sáng cầu vồng liền hiện lên trong lòng
bàn tay.

Lúc mới bắt đầu, Giang Dịch Thịnh vẫn còn kích động, cầm điện thoại

không ngừng chụp ảnh, về sau hắn càng xem càng choáng váng, đứng ngây
ra như phỗng ở trước lan can, không ngừng nói: “Bọn chúng biết biểu
diễn!”

Dường như để đáp lại lời nói của Giang Dịch Thịnh, hơn 10 con cá voi

đồng loạt trồi lên mặt nước, chúng chằng chịt vây quanh chiếc du thuyền
của chúng tôi, cùng nhau phun ra những cột nước cao. Bọt nước xinh đẹp
nở rộ trong không trung trên đỉnh đầu của chúng tôi, những dải cầu vồng
lần lượt hiện ra trong bầu trời xanh trong. Trước mắt, trên người chúng tôi
đều là hào quang sáng chói, giống như những đốm pháo hoa nở rộ rực rỡ,
bởi vì bầu trời đang là ban ngày, nên so với những đốm pháo hoa trong đêm
tối âm u, lại có phần sáng rõ, nhẹ nhàng linh động.

Trong ánh sáng tràn ngập, tôi quay đầu lại nhìn Ngô Cứ Lam —— đây là

đại dương, là lãnh địa của hắn, chỉ có hắn mới có thể làm ra cảnh tượng
thần thoại ảo diệu giống như trong mộng đến vậy!

Ngô Cứ Lam thản nhiên nói: “Một món quà nhỏ, tặng cho người chưa

bao giờ nhìn thấy cá voi là em.”

Trong trời biển xanh thẳm, những dải sáng cầu vồng lờ mờ phản phất ở

phía sau lưng hắn, khiến cho người ta cảm thấy mình đang phiêu du ở tiên
cảnh, nhưng thời khắc này, cảnh tượng sao chổi quét xuống bầu trời, so ra
vẫn kém hơn khuôn mặt lạnh nhạt kia.

Tôi nhất thời xúc động, nhoài người qua, ôm cổ của hắn, ở trên mặt hắn

hôn một cái, kề sát vào tai hắn nói: “Anh đừng quá tốt với em như vậy, em
đã thật sự yêu anh rồi, em sợ mình không xứng đáng với tình yêu đó!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.