ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 439

Ngô Cứ Lam nhìn qua giống như bất động, sắc mặt vẫn như thường, “đội

ngũ biểu diễn” của nhóm cá voi lại đột nhiên rối loạn, những cột nước phun
ra cũng không thể khống chế được nữa.

Một cột nước vừa phun ra có khoảng cách quá gần với với mép thuyền,

dòng nước bay đến chỗ của tôi và Ngô Cứ Lam. Ngô Cứ Lam vội vàng ôm
tôi quay người lại. Đưa lưng về phía dòng nước vừa phun tới, hắn ôm tôi
vào lòng, vừa đúng lúc hứng hết phần nước bắn lên người.

Giang Dịch Thịnh khó hiểu cười nhạo tôi: “Thẩm La, chỉ số thông minh

và da mặt của em bắt đầu càng lúc càng không có giới hạn rồi. Ban ngày
ban mặt, giữa bàn dân thiên hạ, mà nhào vào lòng của đàn ông.”

Trong lòng của tôi vừa vui vừa sợ, phớt lờ lời nói của Giang Dịch Thịnh,

tôi ngơ ngác nhìn chằm chằm Ngô Cứ Lam.

Ngô Cứ Lam buông tôi ra, không có ý định lau đi bọt nước ở trên đầu. Từ

đầu đến cuối, hắn vẫn biểu lộ dáng vẻ bình tĩnh lạnh nhạt, hờ hững phớt lờ,
nhưng vừa rồi, cảm xúc của hắn chắc chắn có dao động rất lớn, nên mới
làm cho nhóm cá voi mất đi sự khống chế.

Thôi mừng thầm suy nghĩ: Là bởi vì tôi sao!?

Tôi vẫn không dời ánh mắt theo dõi hắn, Ngô Cứ Lam tỏ vẻ tự nhiên nói:

“Quần áo ướt rồi, anh đi thay đây.”

Hắn xoay người đi vào khoang thuyền, khi đi qua Giang Dịch Thịnh, hắn

thuận tay lấy lon bia rỗng ở trong tay của Giang Dịch Thịnh, hai bàn tay vỗ
vào nhau, làm cho lon bia bẹp dúm thành một khối méo mó. Hắn bỏ cái
khối lon bia méo mó đó trở lại tay của Giang Dịch Thịnh, thản nhiên nói:
“Nếu tôi không cam tâm tình nguyện, không ai có thể nhào vào lòng của
tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.