ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 488

Tôi bắt đầu ý thức được sự việc trở nên nghiêm trọng, nên vừa cố gắng

giống như một đứa trẻ co rút người vào lồng ngực của hắn, vừa không yên
tâm hỏi: “Violet có thật sự nhanh đến đây không?”

Ngô Cứ Lam nhìn tôi nói: “Em sẽ không sao.”

Hắn không trả lời thẳng câu hỏi của tôi, tôi cũng không muốn hỏi lại.

Tôi nhìn mặt biển bao la ở xung quanh, cười hì hì hỏi: “Nơi này không có

tên, không có dấu hiệu của một kiến trúc nào, Violet làm sao tìm được
chúng ta?”

“Điện thoại di động có tính năng định vị toàn cầu, chỉ cần anh mở lên,

Violet tự nhiên có thể lần ra kinh độ và vĩ độ của anh, em không đọc hướng
dẫn sử dụng sao?”

“À, ra vậy!” Trong phim Mỹ cũng có nói qua chuyện này, tôi lại nhất thời

không nhớ ra. Bất quá, tôi cũng thật khâm phục Ngô Cứ Lam, đoán chừng
trừ hắn ra, không ai sẽ xem từ đầu đến cuối tất cả hướng dẫn sử dụng của
điện thoại, TV, nồi cơm điện, hơn nữa, một chữ cũng nhớ rất kỹ.

Tôi huyên thuyên hỏi: “Không phải nói vận động sinh ra nhiệt lượng sao?

Tại sao anh lại muốn em cứ ở yên một chỗ thế này?”

Ngô Cứ Lam nói: “Trên mặt đất, thông qua vận động sẽ khiến cơ thể tỏa

ra nhiệt lượng, quần áo và những thứ giữ ấm sẽ giúp giữ nhiệt lại. Nhưng ở
trong nước biển, quần áo đều bị ướt, em vận động sinh ra nhiệt lượng sẽ
không thể nào giữ nhiệt được, rất nhanh sẽ bị nước biển lạnh giá hút đi, trái
lại sẽ càng đẩy nhanh tốc độ mất nhiệt bên trong cơ thể, dùng khăn chườm
lạnh để làm giảm bớt nhiệt độ khi bị sốt cũng là dùng nguyên lý này.”

“À, thì ra như vậy… Khó trách Jack bảo Rose trèo lên tấm ván, không để

cô ấy bơi dưới nước quá lâu…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.