ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 496

Tôi cảm giác lồng ngực đang ôm ấp mình đã trở nên cứng như sắt thép,

hai cánh tay của hắn cứng như đá, tựa hồ không gì xuyên thủng.

Theo biến hóa thân thể, khuôn mặt của hắn cũng bắt đầu biến hóa, hốc

mắt càng hõm sâu, hàng mi dày hơn, sống mũi cao hơn, cánh mũi càng hẹp,
cằm càng nhô ra. Mắt và tóc vốn chỉ là có chút xanh lam trong màu đen,
hiện tại đã hoàn toàn biến thành màu lam, cùng với màu lam ở trên vây đuôi
của hắn là một màu.

Ngô Cứ Lam thấy tôi chăm chú nhìn hắn không chút dời mắt, đột nhiên

cúi đầu, làm cho mặt của hắn gần sát mặt của tôi. Hắn cố ý hé miệng, lộ ra
một hàm răng dày đặc răng nhọn, giống như hàm răng sắc bén của cá mập,
khiến cho người ta vô cùng sợ hãi.

Tôi cho dù đang bị đông lạnh giống như lập tức sẽ mất đi ý thức, nhưng

vẫn khẽ nhếch môi, mỉm cười cứng ngắc. Không phải bởi vì bộ dáng nhe
hàm răng sắc bén của hắn gây buồn cười, mà là, hắn đã không hề lo lắng
dọa tôi sợ, ngược lại đã bắt đầu cố ý dùng răng nanh sắc bén của mình dọa
tôi, chỉ có thể chứng minh hắn biết người tôi yêu chính là hắn, mặc kệ diện
mạo có như thế nào, tôi đều yêu thích, cho nên hắn mới tùy tiện phô diễn
bản thân.

Đèn pha ở trên thuyền chiếu đến mặt biển chỗ chúng tôi, hai chúng tôi bị

bao phủ bởi một luồng sáng trắng chói lòa.

Ngô Cứ Lam không chút phản ứng, hắn vẫn cúi đầu, dịu dàng nhìn tôi,

dường như muốn nói: Không sao cả, nếu em không kiên trì được nữa, thì
hãy ngủ đi!

Tôi sức cùng lực kiệt, mí mắt nặng trĩu cố gắng chống đỡ nhưng không

chịu được nữa, tôi biết hiện tại không phải lúc để ngủ, vẫn cố gắng khổ sở
chống đỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.