ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 498

Biển thời gian nhẹ nhàng gợn sóng, niềm vui sướng giống như những

vòng ánh sáng lấp lánh mê hoặc của ánh trăng chiếu rọi xuống mặt biển.

Ngay tại dòng thời gian quý giá này, trên hòn đảo bị lãng quên kia, hãy

cùng chính bản thân mình trong quá khứ nghỉ ngơi chốc lát đi!

Chất lỏng nóng rực kích thích như thiêu đốt theo cổ họng chảy vào lục

phủ ngũ tạng, tôi dần dần có vài phần ký ức mỏng manh.

Trong lớp sương mù mê mang, cho dù là thân thể, hay linh hồn, đều vô

cùng mỏi mệt không chút sức lực. Cảm giác giống như chính mình đã biến
thành một khối nham thạch nóng bỏng nặng nề, khiến tôi không muốn tự
hỏi, cũng không muốn cử động, tựa hồ chỉ hơi cử động ngón tay út cũng
thật khó khăn, tôi chỉ muốn mình cứ như vậy mà ngủ thiếp đi.

Tuy từng tấc da thịt, từng lỗ chân lông của cơ thể đều đang khát vọng ngủ

say, nhưng linh hồn lại cựa quậy không muốn ngủ. Ở sâu trong tiềm thức
cảm thấy có một chuyện rất quan trọng, cực kỳ quan trọng, so với sinh
mạng còn quan trọng hơn…

Ngô Cứ Lam!

Tôi mạnh mở mắt, nhìn đến Ngô Cứ Lam đang quỳ mọp trên mặt đất,

một tay nâng đầu của tôi, một tay cầm một chai rượu mạnh, đang giúp tôi
uống rượu.

Nhìn thấy hắn bình an ngay trước mắt, tôi như trút được gánh nặng, nhẹ

nhàng thở ra.

Ngô Cứ Lam hoàn toàn không ngờ tôi sẽ đột nhiên tỉnh lại, hắn sửng sốt

một chút, sau đó dường như đã hiểu được nguyên nhân tôi tỉnh lại khác
thường như vậy. Ánh mắt của hắn trở nên sâu sắc, hắn vừa nhìn tôi, vừa tiếp
tục giúp tôi uống rượu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.