ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 499

Tôi phối hợp uống ngay vài hớp, hắn nhìn tôi thêm một lúc, sau đó buông

chai rượu xuống.

Cồn đã phát huy tác dụng, tôi cảm giác cơ thể từ trong tới ngoài bắt đầu

ấm dần lên, hẳn là đã bình an vượt qua nguy cơ bị tổn thương do giá rét.

Tôi muốn ngồi dậy, nhưng lại phát hiện toàn thân phía dưới không thể cử

động, cả người bị cuốn trong từng lớp thảm thật dày, bó chặt giống như mấy
bộ xác ướp trong viện bảo tàng. Cái này không quan trọng, mà quan trọng
là —— toàn thân của tôi không có mặc gì cả, là trần như nhộng.

Tôi hoàn toàn hiểu được chuyện tất yếu phải như vậy, quần áo bị ướt mặc

ở trên người khẳng định không thể để lâu, muốn nhanh chóng khôi phuục
nhiệt độ cơ thể, tránh tổn thương do giá rét, đương nhiên phải nhanh một
chút cởi bỏ lớp quần áo ướt sũng kia, lau khô toàn thân, làm ấm tứ chi.
Nhưng vừa nghĩ đến chính là Ngô Cứ Lam đã cởi hết quần áo của tôi, tôi
cảm thấy máu nóng toàn thân sôi trào sùng sục.

Tôi cố gắng co người vào tấm thảm, nghĩ đến một chút may mắn, hỏi:

“Là Violet giúp em cởi bỏ quần áo?”

Ngô Cứ Lam lắc đầu.

Mặt của tôi trở nên đỏ bừng, “Là…anh sao?”

Ngô Cứ Lam gật đầu.

Tôi và hắn đều có chút không dám nhìn lẫn nhau, nên cả hai vội vàng dời

tầm mắt.

Đột nhiên, tôi phát hiện căn phòng của chúng tôi đang ở có chút quen

thuộc, thế nhưng là phòng của Chu lão đầu! Bởi vì tôi nằm thẳng trên sàn,
góc độ của tầm mắt không giống như lần đầu được vào đây đi đứng thẳng
người, cho nên không thể lập tức nhận ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.