ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 504

Tôi nhịn không được hít thở thật sâu, một đêm dài rốt cuộc đã trải qua!

Đột nhiên, cơ thể của tôi trở nên cứng ngắc, tôi trợn mắt há hốc mồm,

nhìn ra phía trước ——

Cho dù là trên thuyền lớn, hay trên hai chiếc ca nô, thời gian thật giống

nhưng bị ngưng đọng lại, mọi người đều đang lâm vào trạng thái ngủ say
với biểu cảm vô cùng kỳ lạ.

Chu lão đầu nằm úp sấp trên lan can tuyền, vẻ mặt hưng phấn vui sướng;

Chu Bất Văn và Chu Bất Ngôn ôm nhau, đang mỉm cười ngọt ngào; những
gã đàn ông trên hai chiếc ca nô có người ngồi, có người đứng, tư thế của
mỗi người không giống nhau, nhưng biểu cảm đều giống nhau, đều đang ở
trạng thái say mê hạnh phúc mà cười.

Bốn phía có rất nhiều người, nhưng lại lặng ngắt như tờ, hoàn cảnh thập

phần quái dị, nhưng tôi biết rõ đây chính là Ngô Cứ Lam đã làm, cho nên
không có kinh sợ mà chỉ cảm thấy thực sự thần kỳ.

Chắc chắn là tiếng hát êm tai trong lúc tôi mơ mơ màng màng nghe được!

Nó khiến cho người ta ngủ say trong tiềm thức tươi đẹp nhất, không muốn
tỉnh lại.

Tôi tò mò nhìn chằm chằm vào một thuyền viên nằm ở trên boong, do dự

không biết có nên lay động hắn, xem hắn rốt cuộc có thể lập tức tỉnh lại hay
không.

Phía sau thuyền truyền đến giọng nói của Ngô Cứ Lam, “Cho dù em có

đẩy hắn ngã, hắn cũng không tỉnh lại.”

Tôi sung sướng quay đầu lại.

Ngô Cứ Lam đứng trong ánh sáng tờ mờ buổi sớm mai, hướng về phía tôi

mỉm cười, “Trong truyền thuyết nhân gian của Châu Âu, tiếng hát của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.