ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 515

cảm giác được cha dượng đối với anh ta rất tốt. Đoán chừng hai anh em bọn
họ vốn cảm thấy Chu lão đầu sống không được bao lâu, vì muốn thuận lợi
phân chia tài sản, liền theo ý của lão ta làm chuyện ầm ĩ. Đợi Chu lão đầu
chết đi, hết thảy tự nhiên đều xong, có điều bọn họ không ngờ sự việc lại
lớn chuyện như vậy.

“Anh tha thứ cho bọn họ sao?”

Ngô Cứ Lam nói: “Sẽ khiến bọn họ không có khả năng làm chuyện ác

nữa.”

Ý của hắn hẳn là nếu không có tiền bạc, chắc chắn bọn họ sẽ không có

khả năng đến quấy rầy chúng tôi. Tôi phát hiện Ngô Cứ Lam tuy đã lâu
không sống ở thế giới loài người, nhưng cách hắn xử lý mọi chuyện so với
con người còn chu đáo cẩn thận hơn. Tôi không muốn hỏi nhiều nữa, yên
tâm giao cho hắn giải quyết. Chu Bất Văn đối với tôi và Giang Dịch Thịnh
vẫn còn chút giao tình trước kia, nên Ngô Cứ Lam không đuổi cùng giết tận
anh ta, nhưng theo ý định của Ngô Cứ Lam thì trước mắt tôi, Giang Dịch
Thịnh và Chu Bất Văn nhất định không thể làm bạn với nhau được nữa. Sau
này nếu chúng tôi là những người xa lạ, thì tương lai của anh ta không có
liên quan gì đến tôi.

Tôi cầm cái gương lên nhìn thật kỹ, cùng với cái trước kia giống y như

đúc, hoàn toàn nhìn không ra đã bị động vào.

Ngô Cứ Lam nói: “Bức hải đồ kia, anh đã bảo Violet bỏ lại vào gương,

xem như hoàn trả nguyên vẹn.”

Tôi lo lắng trong chốc lát, nói: “Em muốn để gương ở lại đây, không

muốn mang về hải đảo.” Không phải tôi đề phòng mẹ kế của tôi lại nổi lòng
tham, mà là không muốn bọn họ lại bị cuốn vào chuyện phiền toái.

Ngô Cứ Lam tỏ ý không sao, nói: “Đều là phòng của em, em thích để chỗ

nào thì để.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.