ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 542

Đáng tiếc, sự tình đã vượt quá suy đoán của hắn, khi hắn hôn mê bất tỉnh

ngã xuống bên chân tôi, tôi lại đối với hắn ”tiếp nước cứu mạng”, hắn chỉ
có thể khó xử rối rắm giữa một bên là “một chưởng đánh chết tôi” và một
bên là “khiến tôi cam tâm tình nguyện trả lại”…

Tôi nhịn không được hơi hơi nở nụ cười, thật sự đáng giận! Vốn là hắn

có chuyện cần cầu xin tôi, tôi đã có thể hưởng thụ một chút sự dụ dỗ và
theo đuổi của mỹ nam, nhưng hắn hoàn toàn không thèm tuân theo quy tắc,
lạnh lùng cao ngạo biến hết thảy thành tôi nghĩ tất cả mọi cách đi lấy lòng
hắn, theo đuổi hắn!

Tôi đã cam tâm tình nguyện yêu hắn, hắn chẳng những không dang rộng

hai tay nhiệt liệt chào đón tôi, mà còn hết lần này đến lần khác tàn nhẫn đẩy
tôi ra! Thật sự là quá đáng giận!

Dần dần, tôi mới phát hiện tất cả hoảng sợ và tức giận đều đã bay biến,

chỉ còn lại một vòng bi thương luẩn quẩn không dứt ở trong đầu, mỗi lần
trái tim nảy lên, lại giống như con dao bén nhọn đâm vào đau đớn.

Tôi hướng về phía mặt hồ màu lam mỉm cười, nhẹ giọng nói: “Vốn muốn

trừng phạt anh ấy vì đã lừa gạt mình, bày trò mất tích, làm cho anh ấy sốt
ruột một chút, nhưng mình không nỡ khiến anh ấy lo lắng!”

Mặc kệ hắn vì cái gì mà đối xử tốt với tôi, tôi yêu hắn đã là sự thật không

thể thay đổi. Tôi có thể không hiểu rõ tâm ý của hắn, nhưng tôi không thể
không hiểu rõ tâm ý của mình.

Tôi xoay người, hướng về phía khu nhà nghỉ, cước bộ kiên định trở về.

Đi qua một đoạn đường nhỏ rợp bóng mát, đột nhiên tôi nghe thấy có

tiếng gọi: “Thẩm La!”

Tôi dừng bước, quay đầu nhìn lại, thì thấy Violet.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.