ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 73

Tôi không lấy nó ra đọc, mà chỉ cầm trên tay. Thời gian đã qua rất lâu,

giấy viết và nét mực đã có chút ố vàng, muốn rách bươm, dòng chữ trên
giấy nhìn qua càng cảm thấy vẻ ngây thơ, nhưng giữa những con chữ đã
làm thời gian ngưng đọng ấy, chính là khoảng đời tươi đẹp nhất của hai đứa
trẻ ngây ngốc luống cuống cùng gắn bó sưởi ấm cho nhau.

Tôi nhìn bức thư, nhịn không được khẽ mỉm cười, niềm vui gặp lại khi xa

cách, giờ phút này mới thực sự thấm vào lòng.

Những năm ở bên ông nội, trải qua những ngày tháng ấm áp bình an, tôi

đã từng vô số lần lo lắng cho anh ấy. Sợ anh ấy bị cha kế chán ghét mà
ruồng bỏ, sợ anh ấy không thể tiếp tục đi học, sợ anh ấy không biết quý
trọng việc học mà đi theo con đường xấu.

Thời gian làm chúng tôi xa cách, nhưng cũng giúp chúng tôi gặp lại nhau.

Giờ đây tôi đã biết, cha kế đối với anh ấy rất tốt, anh ấy chẳng những đã

tốt nghiệp, mà còn học một trường đại học danh tiếng ở nước ngoài. Hiện
tại anh ấy có một gia đình ấm áp, một công việc ổn định, còn có một cô em
họ hòa thuận vui vẻ.

Tôi mỉm cười suy nghĩ, cho dù quá trình có thế nào, cũng không quan

trọng, quan trọng là… Chúng tôi đều đã trưởng thành rất tốt, như vậy đủ
rồi!

Câu chuyện vướng mắc ở trong lòng tôi rất nhiều năm rốt cuộc cũng

được gỡ bỏ. Tôi mỉm cười, gấp gọn lá thư cẩn thận, bỏ lại vào cái hộp bánh
quy bằng thiếc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.