DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 12

"Chào. Lâu rồi không gặp!" Lâm Hiên ngồi xuống trước mặt cô, ngón

tay thon dài nhấc tách trà đưa lên miệng.

Vẫn là câu chào cũ rích ấy. Cô lẩm bẩm, không biết nên mở lời thế

nào.

"Em có chuyện muốn nói. Chỉ là muốn thông báo cho anh thôi. . ."

Lâm Hiên nhìn cô chăm chú, anh đang dò đoán biểu cảm của cô

nhưng không tài nào đoán được, có lẽ sau khi chia tay, cô đã trở nên khó
đoán như vậy. "Chuyện gì em nói đi!"

"Thực ra. . ." Cô lại cắn môi, " . . . em có thai rồi." Cô thở ra như trút

được gánh nặng.

Anh im lặng không thốt nên lời, cô ngước lên nhìn anh, thấy anh có vẻ

không tin nên cô lôi giấy xét nghiệm từ trong túi xách ra, trên hình chỉ là
một chấm nhỏ sáng rực. "Em không bắt anh chịu trách nhiệm với đứa bé,
em chỉ nghĩ anh cần biết sự tồn tại của nó. . ." Cô đẩy tấm ảnh sang cho
anh.

Lâm Hiên vẫn giữ im lặng, ánh mắt anh di chuyển sang tấm ảnh siêu

âm, hàng lông mày chau lại cau có.

"Dù sao cũng có duyên với nhau. Muốn nhận hay không là tuỳ anh,

cho em biết kết quả sớm là được rồi!"

Cô thất vọng đứng dậy rời khỏi đó, anh không cản cũng không nói

năng gì.

Mặc dù trước khi đến đây, cô vẫn hi vọng anh còn chút tình nghĩa mà

cưu mang mẹ con cô, thế nhưng sự việc lúc nãy lại đè bẹp niềm hi vọng
nhỏ nhoi của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.