DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 145

Anh tắt bếp, không để tâm đến tiếng kêu than của cô, nâng cô đặt trên bàn
ăn.

"Này, em đang nấu ăn mà!" Cô bật dậy, đẩy anh ra.

"Vậy thì đừng có làm mấy cái động tác kích tình đó!" Tay anh luồn

vào trong áo, kéo quần lót của cô xuống.

"Em . . . làm gì . . . không . . . dừng lại." Cô giữ tay anh, ngăn không

tay anh chạm vào chỗ nhạy cảm của mình. Thế nhưng cô không thể, vì khi
anh chạm vào, người cô mềm oặt ra.

Anh nhanh chóng cởi bỏ lớp quần áo vướng víu giữa hai người, ấn cô

vài lần rồi nhấc bổng cô lên. Vẫn giữ nguyên tư thế ở trong cô, anh đưa cô
về giường.

"Anh học cái trò này ở đâu vậy hả?" Cô nấc lên theo mỗi bước chân

của anh.

"Là bản năng thôi, cần gì học." Anh ngấu nghiến cánh môi cô, thả cô

nằm xuống giường.

Sau nhiều lần, cuối cùng anh cũng biết cách dạo đầu để cô ít đau đớn

nhất. Lưỡi anh quét quanh cô, mơn trớn khiến cô tê dại. Nhìn thấy cô căng
phồng mời gọi, anh không nhẫn tâm giày vò thêm nữa. Anh mạnh mẽ tiến
vào, lấp đầy mọi khoảng trống trong cơ thể cô.

Một lần khác, cô vô thức liếm môi khi đang ăn, bị anh bắt gặp, thế là

anh lại lột cô ra, làm tình ngay trên bàn ăn.

Một lần khác nữa, cô vừa tắm xong, đầu tóc ướt nhẹp. Anh nhìn thấy

liền lôi cô vào phòng tắm rồi làm tình trong đó.

"Anh không thấy ngán à?" Cô nằm trần trụi bên cạnh anh, khẽ hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.