DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 157

Trần Tông nói tiếp. "Lần sau mà còn xuất hiện trước mặt tôi thì tôi

không đảm bảo cô còn nguyên vẹn đâu."

Anh ta đi rồi, cô vẫn ngồi ở đó nuốt nước mắt. Không được, cô tự nhủ,

nếu lúc này cô bỏ cuộc thì hi vọng cứu anh trai ra sẽ càng hiếm hoi hơn
nữa, ba mẹ cô sẽ phải đau lòng thêm nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.