DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 284

Khi đến gần Bạch Mộng Kỳ, Hạ Tuyết Duyên hơi bối rối, cô không

giỏi an ủi người khác. Cô chần chừ vài giây rồi quyết định đi đến bên cạnh
Bạch Mộng Kỳ. "Chị sao thế? Cãi nhau với anh Trần Trạch hả?" Bàn tay cô
đặt hờ lên lưng Bạch Mộng Kỳ.

Bạch Mộng Kỳ không trả lời, thay vào đó tiếng khóc dường như lớn

hơn.

"Thôi đừng khóc, em đòi lại công bằng cho chị!" Hạ Tuyết Duyên nói.

Cô kéo tay Bạch Mộng Kỳ về phòng mình, đánh thức Trần Trình đang ngủ
say rồi để cô gái kia ngồi trên giường.

Trần Trình bị đánh thức thì mặt mày cau có. "Mấy người bị sao vậy

hả? Nửa đêm nửa hôm không ngủ lại chạy đi lung tung!"

"Hai người đó cãi nhau rồi. Chị Mộng Kỳ khóc. Em không biết thế

nào nhưng chị ấy mà khóc chắc chắn chuyện không hề nhỏ. Anh qua xem
Trần Trạch thế nào, tiện thể nói anh ấy vài câu."

"Em định để chị ấy ngủ trên giường chúng ta à?" Anh nhướng mày,

hỏi.

"Ừ."

"Hôm qua chúng ta vừa làm tình trên chiếc giường ấy!"

Hạ Tuyết Duyên sực tỉnh, cô bối rối hết nhìn anh rồi lại nhìn vào bên

trong phòng.

Trần Trình day day hai bên thái dương, anh vỗ vai cô trấn an. "Anh

kêu người giúp việc dọn một phòng khác cho cô ấy, còn Trần Trạch. . ."
Anh thở dài thườn thượt. "Anh nghĩ chuyện này thực sự nghiêm trọng,
chúng ta là người ngoài cuộc không hiểu chuyện, không thể nói bừa được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.