DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 291

"Hôm nay đến đây thôi. Ngày mai, à không, ngày mai lớp anh có trận

đấu, ngày mốt nhé!" Phùng Hải Chính đứng dậy, che đi vài tia nắng cuối
cùng.

"Vâng ạ. Nhờ anh mà em hiểu bài hơn." Cô bẽn lẽn, cười cười nhét

sách vở vào cặp.

"À, mai lại mang nước cho anh nữa nhé!" Anh dùng một ngón tay ấn

vào má cô. "Chào, mai gặp lại."

Khi anh đi rồi, cô mới choàng tỉnh khỏi cơn mê, bàn tay cô vô thức

đưa lên mặt, cảm nhận cái chạm bất ngờ của anh. "Mai gặp lại..." Cô thì
thầm.

Buổi chiều kết thúc sớm, cả trường nháo nhào chạy ra sân thi đấu

trước trường xem trận bán kết giữa lớp mười hai hai và lớp mười một năm.
Nữ sinh chen chúc nhau để giành được vị trí thuận tiện nhất.

Võ Chiêu Dương không chen nổi, cô chỉ đứng xa xa nhìn Phùng Hải

Chính chạy qua chạy lại trên sân bóng.

Lý Huyên vỗ vai cô cái bộp. "Ngắm được anh nào chưa?"

Cô quay đầu sang, mặt dửng dưng. "Phùng Hải Chính. Mười hai hai.

Số ba mươi sáu." Vừa nói cô vừa lắc lắc chai nước suối trong tay đưa lên
trước mặt Lý Huyên làm bằng chứng.

"Thích rồi à?" Lý Huyên ghẹo cô, ánh mắt nhấp nháy đầy mong đợi.

"Không. Người ta giúp mình học bài, hôm nay muốn trả ơn!"

"Cái gì? Cậu quen với anh ấy mà mình không biết sao?" Lý Huyên hét

lên với cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.