DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 393

Cô xách phụ anh túi đồ nhỏ, theo nhân viên phục vụ về phòng. Căn

phòng sạch đẹp với tầm nhìn ra biển, cực kì đẹp đẽ và tươi mát.

Ngày hôm đó cô dành cả ngày nghịch cát nghịch nước, theo anh ra

biển câu cá, ăn các món hải sản. Cô mãi chơi đến nỗi buổi tối quay về
phòng tắm rửa, cô phát hiện da mình đã bị rám nắng.

Anh lôi một tuýp kem từ trong túi đồ cá nhân ra, đưa cho cô. “Bôi đi,

kem dưỡng đấy!”

Lý Quân nhận lấy, mở nắp ra định bôi thì nhìn thấy anh cũng chẳng

khá hơn mình là bao. Cô tự nhiên gọi anh lại, nói. “Để em bôi cho anh!”

“Anh không cần!” Cao Khắc từ chối. Anh đang dọn dẹp vài thứ.

“Lại đây! Anh cũng bị cháy nắng mà!” Cô tiến lại kéo anh ngồi xuống

giường.

Lần này Cao Khắc không từ chối nữa, nếu Lý Quân đã cương quyết

như vậy thì anh chẳng phản đối làm gì.

Cô bóp kem ra tay, chần chừ loay hoay một lúc mà không chịu bôi lên.

Anh quay sang hỏi. “Sao thế?”

Lý Quân mím môi, sau đó bật ra vài chữ. “Anh cởi áo ra đi!”

Anh chẳng ngần ngại, vòng tay cởi cái áo thun ra, phơi bày cơ thể săn

chắc. Lý Quân đỏ mặt, tay cô ngần ngại bôi kem lên cánh tay anh, đưa tầm
mắt hướng sang chỗ khác. Cô chưa bao giờ nhìn thấy anh bán khỏa thân
như vậy. Có lần anh mặc áo thun ôm sát cơ thể, cô nhìn thấy mà mặt đỏ
gây, cả ngày hôm đó còn chẳng có can đảm để nhìn anh. Bây giờ anh lại cởi
áo một cách tự nhiên như thế, phô bày cơ thể săn chắc, Lý Quân cực kì bối
rối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.