DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 394

“Sao em bôi một chỗ mãi thế?” Cao Khắc đột nhiên hỏi khiến cô giật

nảy cả người.

Hai tay cô luống cuống chà bừa khắp cơ thể anh, móng tay vô tình cào

xước da anh, tạo thành một vệt đỏ đỏ dài trên lưng.

Cao Khắc nhíu mày, quay lại nhìn Lý Quân đang rối rít xin lỗi. Anh

nhìn gò má đỏ bừng, cả ánh mắt e ngại của cô, anh bỗng nhận ra một điều.
Cô gái này ngây thơ quá, chỉ mới nhìn thấy thân trên của anh mà đã
ngượng nghịu như vậy rồi.

“Lý Quân!” Anh gọi cô.

Cô ngước lên nhìn anh, cố định tầm mắt vào gương mặt anh, không

dám liếc ngang liếc dọc. “Dạ?”

“Lại đây!” Anh nói với vẻ mặt không cảm xúc.

“Vâng?” Cô nhích về phía anh một chút. “Đề làm gì ạ?”

“Để anh ôm!” Vừa nói anh vừa vòng tay ôm lấy cô, kéo cô áp sát vào

lồng ngực anh.

“Hả... em...” Lý Quân lắp bắp, hai tay cuộn chặt không dám chạm vào

làn da của anh, chỉ có thể cảm nhận chúng bằng một bên mặt của mình.

Biết cô vẫn còn ngần ngại, Cao Khắc không gượng ép. Anh thả cô ra,

định lấy áo mặc vào thì cô cản.

Bàn tay cô giữ áo anh, tìm cách cản lại. “Kem chưa thấm hết, anh...

khoan hẳn mặc áo...”

Lời nói dối vụng về của cô bị anh phát hiện, lớp kem dưỡng trên da đã

thẩm thấu từ lâu rồi, rõ ràng cô muốn chạm vào anh mà còn ngại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.