DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 400

Cô nhếch môi, hừ lạnh một tiếng. "Là con gái đúng không? Chú Lý

Sâm cố tình đặt cái tên giống con trai cho em ấy đúng không?"

"Lý Huyên, chuyện này ba thực sự không biết gì cả. Đúng là chú ấy có

nhận nuôi một đứa trẻ, ba chỉ biết có thế thôi!" Giọng nói của ông Lý trở
nên gấp gáp, ông đứng dậy khỏi ghế, đi vòng qua cái bàn đứng đối diện với
con gái.

"Còn nữa!" Cô cuộn chặt tay, định lôi lá thư Lý Quân viết ra cho ông

Lý xem, nhưng nghĩ đây là sự riêng tư giữa Cao Khắc và Lý Quân, cô
không thể cho ba mình xem được. "Chuyện tìm kiếm thông tin của Lý
Quân ở văn phòng cảnh sát, có phải ba không cho họ nói không?"

Ông Lý ậm ừ mấy giây, không biết nên trả lời thế nào, vì ông không

muốn cô con gái độc nhất của mình buồn.

"Chú Lý Sâm đã làm chuyện đồi bại với Lý Quân con gái chú ấy. Con

bé sợ hãi nên đã chạy trốn đến nhà anh Cao Khắc..." Cô nhìn ba mình bằng
đôi mắt ươn ướt. "Nếu ba không giúp con, con sẽ nhờ mấy cậu mấy dì giúp,
và lúc ấy con sẽ không nói chuyện với ba nữa..."

"Ây da... Bảo bối con đừng giận, thật ra ba chẳng biết gì cả..." Ông Lý

vội dỗ dành con gái. "...đúng là ba có bảo họ không tiết lộ thông tin của Lý
Quân, nhưng ba thực sự không biết trò đồi bại của chú ấy..."

"Bây giờ biết rồi, ba có giúp con bé không?" Cô khoanh hai tay trước

ngực, tỏ vẻ giận dỗi.

"Chuyện này..."Ông do dự.

"Ba không thương con..." Cách nhõng nhẽo của cô luôn khiến ba cô

mềm lòng và làm theo yêu cầu của cô, bao nhiêu năm mà vẫn luôn hiệu
quả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.