DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 62

tham gia cuộc thi tuyển hoa hậu, ông nhìn vừa mắt nên đã ăn ngủ với họ,
sau khi chơi chán thì cấp tiền cho họ ra nước ngoài, tránh xa tầm mắt của
ông. Không những thế, người đàn bà nào sinh được con trai thì ông cướp
quyền nuôi con, sau vài năm thì đuổi họ ra nước ngoài, còn sinh con gái thì
đừng mong mỏi gì ở ông ta.

Đương nhiên, hai người anh của Trần Trình biết rất rõ điều này, duy

chỉ có anh là không hay biết gì. Mặc dù thế anh vẫn yêu quý ông, vì dù sao
ông ta cũng là người tạo ra anh.

Hạ Tuyết Duyên lần đầu tiên trong đời đi học trễ. May mà vì cô là học

sinh ưu tú nên được giáo viên bỏ qua. Ngày hôm đó được tan học sớm,
không hiểu sao cô lại chạy vội về nhà, có gì đó sâu thẳm trong tâm can thôi
thúc cô làm việc đó.

Vừa đóng cổng lại, Hạ Đông Vũ đã hét lên với cô. "Chị đã làm gì vậy

hả?"

Cô ngẩn người ra, nhìn chằm chằm em trai.

"Về rồi đấy à? Mau vào đây, có người tìm con này!" Ông Hạ ló đầu ra,

ngoắc ngoắc cô vào nhà.

"Mẹ đến à?" Cô hỏi em trai.

"Không. Chị sẽ phát hoảng khi gặp người này cho mà xem!" Hạ Đông

Vũ cười ma mãnh.

Tim cô đập chệch một nhịp, rồi sau đó đập dồn dập.

Hạ Tuyết Duyên bước vào nhà, cô nhìn người đàn ông ngồi đối diện

với ba, anh ta mặc áo sơ mi nhạt màu cùng quần tây được cắt may cẩn thận.
Gương mặt anh ta nhìn rất quen nhưng cô không thể nhớ nỗi là ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.