DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 69

Khoảnh khắc chờ anh mở tờ giấy ra, hai chân cô mềm nhũn không còn

chút sức lực. Cô muốn nghe anh khen mình.

"Đậu đại học rồi nhỉ? Nhưng điểm cao thế sao lại chỉ đăng kí vào đại

học K thôi?" Trần Trình cúi xuống nhìn cô.

"Hạ Đông Vũ và ba không muốn em đi học xa nhà!" Cô thật thà.

"Hạ Tuyết Duyên của chúng ta giỏi lắm, lại còn đáng yêu như vậy

nữa. Đi ra ngoài lại gây phiền toái cho mấy cậu nhóc nam sinh nhà người ta
nữa!" Anh lại cười.

"Thế đã ăn gì chưa?" Anh gấp tờ giấy lại, nhét vào túi áo khoác của

cô.

"Vẫn chưa!" Cô nói.

"Anh dẫn đi ăn!" Trần Trình túm lấy phần vạt áo phía trước của cô, lôi

đi.

"Không, em không muốn ăn." Bởi vì lúc ăn sẽ không được nói chuyện

với anh. Cô nghĩ thầm.

"Không thể để bụng đói được." Anh vẫn cứ lôi cô đi.

Đến một quán vỉa hè gần đó, anh kêu một phần há cảo cho cô. Đĩa

bánh bốc khói nghi ngút được đặt trước mặt cô. Cô nuốt nước miếng thèm
thuồng, bốc một miếng bỏ vào miệng.

"Từ từ, còn nóng." Trần Trình đưa li nước cho cô.

Hạ Tuyết Duyên đón lấy li nước, vừa thổi vừa ăn.

Lúc cô ăn, anh chỉ ngồi im lặng như có tâm sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.