DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 79

Trần Trình kiên nhẫn đợi thêm nửa tiếng, thấy cô vẫn cố chấp như vậy,

anh lại không muốn cô ghét mình thêm, nên để lá thư lên bàn, rồi lặng lẽ
bước đi.

Nhưng Trần Trình không biết, cô thực sự đã ngủ rồi.

Sáng hôm sau, sau khi đưa mắt xung quanh tìm không thấy Trần

Trình, Hạ Tuyết Duyên mới bật dậy. Phát hiện có lá thư đặt trên bàn, ngoài
bìa đề tên cô, nên cô mở ra xem.

'Hạ Tuyết Duyên!

Chào buổi sáng, cô gái bướng bỉnh của anh. Thực ra anh có rất nhiều

chuyện muốn nói cùng em, muốn ôn lại chút kỉ niệm xưa với em, nhưng
xem ra em không muốn.

Hôm nay nhớ ăn nhiều một chút, anh nhờ y tá mang cháo vào cho em

rồi, ráng ăn đi nhé!

Và còn ti tỉ thứ anh muốn dặn dò nhắc nhở em, nhưng thời gian hạn

hẹp, anh không thể nói ra hết được!

Vớ vẩn vậy đủ rồi, anh vào vấn đề chính đây!

Hạ Tuyết Duyên của anh thân mến! Em hỏi anh xem em là gì của anh?

Anh trả lời 'em gái', em giận, và anh nghĩ anh biết lý do tại sao. Nhưng anh
xin lỗi, anh không thể tiến xa hơn.

Em có giận anh cũng chịu, vì em chưa hiểu rõ tình cảm của mình đấy

thôi! Sau này em lớn lên, em sẽ nhận ra yêu anh là quyết định sai lầm, và ở
bên cạnh anh là điều em hối hận nhất.

Em còn nhỏ, sẽ còn gặp nhiều người tốt hơn anh, đừng vì được người

khác đối xử tốt mà ngộ nhận đó là tình yêu, điều đó không tốt cho em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.