DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 83

Trong phòng làm việc, có thể nói Hạ Tuyết Duyên là người phụ nữ

gần ba mươi mà còn độc thân. Nhiều anh chàng có ý làm quen nhưng cô
thẳng tính, từ chối ngay, thế là một mình tới giờ. Quay lại bàn làm việc, cô
thấy ai cũng cầm trên tay bịch thuốc bổ, họ khen lấy khen để vị Tổng Giám
đốc mới, cô chỉ chề môi.

“Uống đi này!” Hà Mẫn Nhu đưa cho cô một túi, nói thêm. “Nhà mình

nhiều lắm, Lâm Hiên bắt uống suốt, ngán lắm rồi!”

“Cô đang khoe chồng hay khoe gia sản đây?” Hạ Tuyết Duyên lườm

Mẫn Nhu.

“Lúc nãy sao lại trốn?”

Câu hỏi của Hà Mẫn Nhu khiến cô giật mình. Phải rồi, họ thân nhau

như thế, sao cô ấy có thể không nhận ra nỗi niềm của cô được.

“Nếu tôi nói vị Tổng Giám đốc mới của chúng ta và tôi. Có quen biết

nhau. Cô tin không?” Hạ Tuyết Duyên nhìn Mẫn Nhu, gõ gõ tay xuống
bàn.

“Kể mình nghe đi!” Hà Mẫn Nhu kéo ghế lại gần Tuyết Duyên, vẻ mặt

nghiêm túc.

Vậy là Hạ Tuyết Duyên kể toàn bộ cho Mẫn Nhu nghe.

“Phức tạp quá! Nếu anh ta không thích cậu, thì sao lại mua công ty

chúng ta? Không phải vì muốn thâu tóm cậu sao?” Mẫn Nhu hỏi.

“Không biết, nhưng tôi không muốn gặp anh ấy, mà khoảng thời gian

này lại được chị Thanh trọng dụng, kiểu gì cũng phải đi họp rồi chạm mặt
anh ấy. Tôi không muốn. Thà cứ làm một nhân viên bình thường, đi sớm về
sớm, ít ra không cần gặp anh ấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.