DÂY THƯỜNG XUÂN VẪN XANH BIẾC - Trang 88

“Em trai em thì sao?”

“Vẫn vậy!”

“Nó có việc làm ổn định rồi chứ hả?”

“Uhm...”

“Em thì sao?”

Cô đưa mắt nhìn anh, khó hiểu. “Anh có ý gì? Muốn gì thì cứ nói, em

không thích mập mờ.” Cô chau mày, gương mặt lạnh tanh không chút cảm
xúc.

“Em còn yêu anh không?” Trần Trình cúi mặt sát mặt cô, hơi nâng

cằm cô lên để anh có thể nhìn sâu vào mắt cô.

Cô cụp mắt, tránh né. “Không phải anh từng nói đó là cảm xúc nhất

thời sao? Giờ lại hỏi là có ý gì? Anh bị vợ bỏ nên đến tìm tôi đấy à?”

“Anh không có vợ.” Mặc dù bị cô đay nghiến nhưng anh vẫn kiên

nhẫn, từ tốn với cô.

“Vậy bây giờ anh hỏi câu đó để làm gì?” Cô nhìn anh chằm chằm, ánh

mắt đầy giận dữ.

“Anh muốn biết.” Anh vuốt ve gương mặt cô.

“Em dành cả thanh xuân chỉ để yêu một mình anh. Anh biết nhưng

vẫn làm ngơ. Bây giờ lại hỏi câu đó, có thấy vô nghĩa không?” Cô gạt tay
anh ra khỏi mặt mình, đứng dậy bỏ đi, miệng còn lầm bầm mấy câu chửi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.