ĐỂ EM KHỎI LẠC TRONG KHU PHỐ - Trang 45

“Trẻ không rõ danh tính. Lục soát và bắt giữ Astrand, Annie. Cửa khẩu
Vintimille. Thứ Hai ngày 21 tháng Bảy năm 1952.” Hẳn người ta đã bắt giữ
và lục soát cô đúng lúc cô chuẩn bị vượt biên.

Cô đã đọc tiểu thuyết Bóng đen mùa hè của ông và đã nhận ra một

đoạn về mùa hè ấy. Nếu không tại sao cô lại viết cho ông sau mười lăm
năm trời? Nhưng làm thế nào mà cô biết được địa chỉ tạm thời của ông?
Chưa kể rất hiếm khi ông ngủ ở quảng trường Graisivaudan. Phần lớn thời
gian ông sống trong một căn phòng trên phố Coustou và khu phố cạnh
quảng trường Blanche.

Ông viết cuốn sách kia chỉ với hy vọng cô sẽ liên hệ lại với ông. Viết

ra một cuốn sách, đối với ông, cũng có nghĩa là phát đi những cú nháy đèn
hay những tín hiệu morse cho một số người mà ông không biết họ đã ra
sao. Chỉ cần gieo tên họ ở các trang ngẫu nhiên rồi chờ tới lúc rốt cuộc họ
cũng cho ta hay tin về họ. Nhưng trong trường hợp Annie Astrand, ông đã
không nêu tên cô và cố tình làm nhiễu sóng. Cô không thể nhận ra mình ở
bất cứ nhân vật nào. Chưa bao giờ ông hiểu được việc người ta đưa vào tiểu
thuyết một thực thể quan trọng với mình. Khi đã trượt vào tiểu thuyết như
đi xuyên qua một tấm gương rồi thì thực thể ấy sẽ vuột khỏi tầm tay ta mãi
mãi. Anh ta chẳng bao giờ tồn tại trong đời thực cả. Người ta đã đẩy anh ta
về hư vô... Cần phải tiến hành mọi việc khéo léo hơn. Vì thế, trong Bóng
đen mùa hè
, trang sách duy nhất có thể khiến Annie Astrand chú ý là trang
có cảnh người phụ nữ và đứa trẻ bước vào quầy chụp ảnh tự động trên đại
lộ Palais. Ông không hiểu tại sao cô lại đẩy dứa bé vào ca bin. Cô bảo nó
nhìn chăm chú vào màn hình và đừng cựa quậy đầu. Cô kéo tấm màn màu
đen. Nó ngồi trên ghế đẩu. Một tia sáng khiến nó lóa mắt nên nó nhắm mắt
lại. Cô lại kéo tấm màn màu đen, và nó rời khỏi ca bin. Họ chờ ảnh rơi
xuống cái khe. Và đứa bé phải chụp lại ảnh vì mấy bức trước nó toàn nhắm
mắt. Tiếp đó, cô cho nó sang quán cà phê bên cạnh uống một cốc nước lựu.
Chuyện diễn ra như thế đấy. Ông tả lại cảnh đó một cách chính xác và biết
rằng đoạn này không tương ứng với phần còn lại của cuốn tiểu thuyết. Đó
là một mẩu thực tế ông đã lén lút đưa vào, một trong những tin nhắn cá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.