ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ, VƯƠNG GIA ĐỨNG SANG MỘT BÊN - Trang 113

Công chúa Minh Ca không thu hồi ánh mắt, chẳng qua chỉ khẽ thở dài:

“Không cần, chỉ phái người ngầm để ý, để cho nó chịu khổ một chút cũng
tốt, chỉ cần đừng ... Quá mức.”

“Ai.” Hạ ma ma đáp ứng đi làm.

Trần ma ma thấy sắc mặt nàng vẫn kém như cũ, cũng khuyên nhủ:

“Phu nhân yên tâm, tiểu thư không có chuyện gì.”

“Ngược lại ta hy vọng nó có thể chịu khổ một chút, từ nay về sau sống

yên ổn lại.” Công chúa Minh Ca nói xong những lời này, đôi mắt đỏ lên,
lúc này nàng thật sự vừa tức lại vừa đau.

Sáng sớm, nha đầu kia đến tìm mình, thay đổi sự điêu ngoa tùy hứng

ngày xưa, nghe lời còn nói sẽ không đến kiếm chuyện với viện kia (bên Úy
Như Tuyết), cũng không tìm Thái tử điện hạ nữa, nàng còn vui mừng hơn
nửa ngày, cho rằng cuối cùng nó cũng lớn hiểu chuyện rồi.

Không ngờ, mới qua nửa ngày, nó lại gây họa, làm ngựa của Đại

tướng quân kinh sợ.

Tuy Lâm Y Y nói nó thật sự bị người ám toán, nhưng làm sao nàng có

thể tin?

Loại khổ nhục kế này, Úy Tuệ đã từng dùng không biết bao nhiêu lần.

Năm đó, lúc nó theo đuổi một thái y trẻ tuổi của Thái y viện đã dùng

qua, cả ngày giả bộ bệnh, cần người nọ đến khám và chữa bệnh.

Về sau, nó coi trọng một người thị vệ mới bên trong phủ Nhị lão gia,

không có việc gì giả bộ như bị người ăn cướp, giả bộ té gãy chân, cầu lão
thái thái vội phái thị vệ kia đến canh giữ viện của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.