ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ, VƯƠNG GIA ĐỨNG SANG MỘT BÊN - Trang 162

“Hở.” Phúc Yên ngượng ngừng cười một tiếng: “Cũng không hẳn như

vậy, Thái tử điện hạ nói, roi này có thể lưu lại cho Nhị tiểu thư, nhưng mà,
trước khi chưa bồi thường huyết long, kính xin Nhị tiểu thư không được sử
dụng cây roi này.”

“A...” Yêu cầu này? Úy Tuệ cảm thấy rất kỳ quái.

“Được, đã độc chết cá của hắn, bồi thường cũng là việc nên làm,

ngươi trở về nói cho Thái tử điện hạ của các ngươi biết, huyết long đó, bản
tiểu thư nhất định sẽ bồi thường cho hắn, nói hắn yên tâm. Sợi roi này...”

Nàng tỉ mỉ xem xét kẻ gây ra họa trong cái khay, cảm thấy căng thẳng

không có lý do, chỉ nói: “Để lại đi, bản tiểu thư cũng đáp ứng, trước khi
chưa bồi thường tổn thất cho Thái tử, sẽ không sử dụng nó.”

“Như vậy thì tốt, nô tài trở về, nhất định truyền đạt lại cho Thái tử từ

đầu đến cuối những gì Nhị tiểu thư đã nói.” Phúc Yên vui mừng cười nói.

“Ừ, vất vả khiến ngươi đến đây một chuyến.” Nói xong, Úy Tuệ đứng

lên, đi đến ngăn tủ bên cạnh, lấy một thỏi bạc từ trong ngăn kéo ra, cũng
không biết bao nhiêu, đưa cho Phúc Yên.

“Này?” Phúc Yên thụ sủng nhược kinh (được cưng mà sợ), mấy năm

nay, Úy gia Nhị tiểu thư thường xuyên ra vào phủ Thái tử, nhưng với nô tài
như hắn, đó là không thèm liếc mắt tới, nổi giận không hầu hạ bằng roi đã
là không tệ rồi, hôm nay còn có thưởng?

“Cầm uống rượu.” Úy Tuệ học lời kịch trong tiểu thuyết, cười nói.

Dù sao, nhân gia vội vàng tới đưa đồ, lại còn chỉ điểm cho nàng những

lời này, nàng cũng không thể bạc đãi người ta, ha ha, đạo lý đối nhân xử thế
đó nàng vẫn biết được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.