ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ, VƯƠNG GIA ĐỨNG SANG MỘT BÊN - Trang 164

Cũng may, roi mất lại tìm được, lòng nàng tràn đầy vui mừng, cũng

hỏi gì đáp nấy.

“Tiểu thư quên? Năm đó lão thái thái tự mình tìm thợ thủ công nổi

tiếng khắp thiên hạ chế tạo cho người sợi roi này, giá trị liên thành thì
không cần bàn đến, chỉ nói đến phần tâm ý của lão thái thái đối với tiểu
thư, sao có thể nói bỏ là bỏ? Hơn nữa, mấy năm nay, tiểu thư luôn xem cây
roi này là bảo bối, nếu làm mất, lão thái thái trở về, còn có thể tha cho bọn
nô tỳ sao?”

Cái khác thì Úy Tuệ không sao cả, chỉ có câu nói lão thái thái tìm

người chế tạo cho nàng, lại giống như một cây gai độc, hung hăng đâm vào
lòng nàng, trái tim đau đớn, giống như có hình ảnh xa lạ quay cuồng trong
đầu.

Nàng vội vàng đỡ cái bàn, ổn định thân mình.

“Tiểu thư.” Đào Nhi Thọ Nhi thấy sắc mặt nàng đột nhiên trắng bệch,

hoảng sợ vội vàng đỡ lấy nàng.

Úy Tuệ hít sâu một hơi, hất hai nàng ra, lập tức đi đến bên giường, tựa

vào đầu giường, hồi lâu mới nói: “Ta không sao, chỉ đột nhiên hơi choáng
váng, nghỉ một chút sẽ không sao.”

“Tiểu thư, nếu không tìm đại phu đến xem thử coi sao?” Thọ Nhi lo

lắng nói.

Úy Tuệ xua tay: “Không cần, các ngươi đi ra ngoài trước, có việc gì ta

sẽ gọi các ngươi.”

Đào Nhi, Thọ Nhi muốn nói cái gì nữa, dĩ nhiên Úy Tuệ không kiên

nhẫn, trầm giọng phân phó: “Ra ngoài.”

“Vâng.” Hai nha hoàn đành phải lui ra trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.