ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ, VƯƠNG GIA ĐỨNG SANG MỘT BÊN - Trang 266

nghiệm một lần, tỷ đừng nói, mùi vị đó thực không tồi. Chỉ là, ta cũng chỉ
ăn một lần thôi, chủ yếu là trình tự quá rườm rà. Hiện tại ta không nhớ rõ,
trở về ta lại thí nghiệm vài lần. Chuẩn bị cho tốt, cho tỷ nếm thử."

"..."

Úy Như Tuyết nghe đầu đầy hắc tuyến, vừa nhắc đến ăn, cả người nha

đầu này đều là nhiệt tình, hoàn toàn là một kẻ tham ăn, nửa chữ nàng cũng
chen vào không lọt.

"Nếu như ngươi còn sức thì tự mình đi." Về sau, thật sự chịu không

nổi nàng ồn ào, Úy Như Tuyết uy hiếp.

Úy Tuệ lập tức ỉu xìu, đôi tay ôm thật chặt cổ của nàng, lại kêu mấy

trăm tiếng dỗ dành tỷ tỷ tốt tỷ tỷ tốt, cuối cùng dụ dỗ được Úy Như Tuyết,
lại cõng nàng đi vào trong thành.

"Tỷ, tỷ thật tốt." Đối với hành động này của nàng, trong lòng Úy Tuệ

cảm động, thật lòng bày tỏ: "Ngày nào đó, nếu tỷ cũng gặp phải tình huống
này, ta cũng sẽ cõng tỷ."

"Tỷ cũng không ngốc như ngươi." Bị người bắt, y phục giầy cũng bị

mất, còn mơ hồ không biết chuyện gì xảy ra.

Úy Tuệ bĩu môi, nhẹ nhàng lầm bầm, còn không phải bị tỷ ném ra sao,

nếu không làm sao có chuyện chứ.

Chỉ là, nể tình nàng ấy cõng mình thật vất vả, nên Úy Tuệ cũng không

so đo, ngược lại thật lòng nói bên tai nàng: "Tỷ, tỷ thật tốt."

Vốn tưởng rằng sát thủ lạnh lùng tàn nhẫn khát máu, nhưng không

nghĩ sát thủ tỷ tỷ này ngoài lạnh trong nóng, mà còn thiện lương nữa, nếu
không, chỉ bằng nàng làm nũng mấy câu, liền cõng nàng một đường, hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.