ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ, VƯƠNG GIA ĐỨNG SANG MỘT BÊN - Trang 341

mọi người đoán được không?)

Càng không nghĩ ra, nàng càng không nhịn được mà suy nghĩ.

Cho đến khi đến viện của Úy Như Tuyết, nàng vẫn mang bộ dáng như

có điều suy nghĩ.

Sau cùng, đầu vai bị người vỗ, nàng sợ đưa tay ra đỡ theo bản năng,

lại bị người chặn lại giữa không trung.

"A, phản ứng không tệ, nhưng mà ra tay quá chậm." Úy Như Tuyết

buông cổ tay mảnh khảnh của nàng ra, cười nói.

Vừa thấy là nàng, Úy Tuệ cười: "Tỷ, sao tỷ lại ở chỗ này?"

"Đây là viện của ta, ta không thể ở chỗ này?" Úy Như Tuyết thả thanh

kiếm trong tay xuống, đi đến mép bàn, tự mình rót ly trà uống.

Úy Tuệ nhìn xung quanh một vòng, lúc này mới buồn cười: "A, ta hồ

đồ, ha ha."

"Nghĩ gì thế? Giống như mất hồn?" Úy Như Tuyết để chén xuống,

quay đầu lại cười liếc nàng.

Nàng không phát hiện, từ sau khi gặp được Úy Tuệ, ý cười trên mặt

nàng càng ngày càng nhiều.

"Thật kỳ quái." Úy Tuệ kể lại chuyện vừa rồi ngửi được mùi thơm từ

trên người Úy Vân Kiệt, đây là lần thứ hai nàng thấy Úy Vân Kiệt, lần đầu
tiên là trong phòng ngủ của hắn, lúc đó hắn đang tắm, trong nhà kia trừ mùi
thơm ra còn có mùi máu tươi, mùi vị cổ quái, không giống với mùi hiện tại.

Cho nên nói, hôm nay là lần đầu tiên nàng ngửi được mùi này, nhưng

rõ ràng nàng có ký ức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.