ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ, VƯƠNG GIA ĐỨNG SANG MỘT BÊN - Trang 348

bọn họ, wow, một khắc kia nàng vội vàng chen trở lại vị trí cũ, lại xum xoe
muốn mua dùm cho bác sĩ soái ca."

"Bác sĩ là gì?" Úy Vân Kiệt hỏi, hắn nhìn vẻ mặt hoa đào mùa xuân (ý

bảo tỷ đang phát xuân) của Úy Tuệ, trực giác mách bảo là nàng đang nói
chính mình.

Cũng có thể, từ nhỏ nha đầu này đã mê trai (=.=||), ngay cả ca ca ruột

là hắn…

Lần trước xông vào phòng ngủ của mình thì cũng thôi đi, ánh sáng mờ

ảo cũng không nhìn rõ hắn, nhưng hôm nay hắn dám khẳng định, nha đầu
này nhìn mình gần chảy nước miếng.

"Chính là đại phu đó." Úy Tuệ không kiên nhẫn giải thích, tại sao nàng

kể đoản văn mà bọn họ luôn không hỏi đến điểm quan trọng chứ?

"A, con nói đi, về sau thế nào?" Tiêu Minh Ca muốn nghe xong

chuyện xưa.

Đầu Úy Tuệ đầy hắc tuyến, nói thẳng: "Sau đó, đến phiên tiểu cô

nương đó, chưởng quầy hỏi nàng mua gì, kết quả, tiểu cô nương căng thẳng
kích động đã nói thành: chưởng quầy, cho ta một chén bánh bao, hai cái
vú." (=.=||) (Chả hiểu chả mắc cười gì, ko thể khai thông mà, hơ hơ)

Nói xong, nàng cúi đầu, uống một hớp cháo.

Tiêu Minh ca vẫn chờ đoạn sau của nàng, thấy nàng yên lặng ăn cháo,

hỏi: "Hết rồi?"

"Hết rồi." Úy Tuệ tiếc nuối nhướng nhướng mày, ài, kể chuyện thô tục

cho người xưa nghe, quả thật khó có thể khai thông mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.