ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ, VƯƠNG GIA ĐỨNG SANG MỘT BÊN - Trang 401

"Đứng cũng không vững, dài dòng cái gì?" Úy Vân Kiệt trực tiếp bỏ

lại mọi người, mang nàng lên một chiếc xe ngựa.

Ngồi xong, nhìn Úy Vân Kiệt trước mặt, Úy Tuệ vẫn hơi hốt hoảng:

"Huynh sẽ tốt bụng như thế? Vừa rồi không phải chê ta mất mặt sao?"

Úy Vân Kiệt nghiêng dựa vào bên cửa sổ, một cái cánh tay thoải mái

gác lên cửa sổ, ánh mắt tà tứ nhìn nàng chằm chằm, khóe môi gợi lên nụ
cười mị hoặc tự nhiên.

Cười hai tiếng trầm thấp, lúc này hắn mới mở miệng: "Muội bị đánh,

tốt xấu gì cũng còn có thể cười ra tiếng, không giống người khác, bị đánh
khóc sướt mướt, còn được người cõng về. So ra, muội cũng không quá mất
mặt."

"Hắc hắc." Úy Tuệ đang đắc ý, đột nhiên ý thức được lời hắn không

đúng, lập tức lông mày dựng đứng: "Huynh ghét bỏ ta mất mặt."

"Đây là chuyện cực kì rõ ràng, ta nói này, khuôn mặt này của muội…"

Úy Vân Kiệt nói tới chỗ này, khẽ nhướn mi, ý tứ rất rõ ràng.

Bị người đánh mặt mũi bầm dập, có thể không mất mặt sao?

Úy Tuệ mím mím môi, âm thầm khinh bỉ yêu nghiệt này một phen,

hừ, không phải ca của nàng sao? Thấy muội muội bị người đánh thành như
vậy, không phải nên lôi kéo nàng tìm Quân Tiên Nhi báo thù sao? Ở đây
nói lời châm chọc…

"Cho." Đột nhiên hắn đưa cho nàng một hộp nhỏ tinh xảo, mơ hồ có

một mùi khác thường xộc vào mũi.

"Cái gì?" Úy Tuệ giương mắt hỏi, trong giọng nói còn kèm theo vẻ bất

mãn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.