ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ, VƯƠNG GIA ĐỨNG SANG MỘT BÊN - Trang 426

Nhưng lúc này còn có thể tìm ai?

Trong đầu lóe ra một bóng người -- Tiêu Diễm.

Nhưng nếu như tìm Tiêu Diễm mà nói, còn không bằng tìm Thái tử

Tiêu Dục, sợ là hiệu quả sẽ càng tốt hơn.

Cho nên, không nghĩ nhiều nữa, Úy Tuệ lập tức đứng dậy, chạy thẳng

tới phủ Thái tử.

Chỉ là, vừa tới cửa phủ Thái tử, đột nhiên một chiếc xe ngựa cắt ngang

trước mặt mình.

Úy Tuệ không nghĩ quá nhiều, chỉ muốn vượt qua, nhưng không ngờ

đột nhiên bên trong vươn ra một bàn tay, chợt bắt được cánh tay nàng, kéo
nàng vào trong xe ngựa.

"A, kẻ nào." Giờ phút này Úy Tuệ giống như lạc đà gần như hỏng mất,

mà đột nhiên bị kéo vào xe ngựa, lại đè sập cong rơm cuối cùng của nàng.

Cũng không thấy rõ là ai, nàng trực tiếp vung quyền loạn đá, nhưng

không ngờ người khí lực người nọ thật lớn, bắt được đôi tay đang vung vẫy
của nàng, đột nhiên đè lên, vây nàng vào trong góc, một mùi thơm quen
thuộc lượn lờ ở chóp mũi.

"Phát thần kinh cái gì? Thật giống như tiểu phong tử (kẻ điên)."

Đột nhiên Úy Tuệ bất động, không phải vì giọng nói chế giễu của nam

nhân này, mà là hài tử đang ngoan ngoãn ngồi bên cạnh nam nhân, lúc này,
hắn đnag mở to đôi mắt đen lúng liếng, cũng không biết là tò mò hay là vui
sướng khi người gặp họa, tóm lại, hắn chỉ yên lặng nhìn mình.

"Nhạc Nhi?" Úy Tuệ chỉ cho là ảo giác, dùng sức nháy mắt hai cái,

tiểu nhân nhi (đứa bé) trước mắt vẫn chưa biến mất, vẫn nhìn nàng như cũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.