ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ, VƯƠNG GIA ĐỨNG SANG MỘT BÊN - Trang 47

đẹp, nhìn thôi cũng khiến xương cốt mềm nhũn, thực con mẹ nó tuyệt
diệu.''

''Đi ra ngoài mấy năm, lại vẫn tiền đồ như vậy?'' Tiêu Dục không có

bao nhiêu hứng thú với phân tranh phía dưới, chỉ là nghe Bách Tuất Dật
thuật lại, lại liên hệ với chuyện phát sinh trong vườn lúc trước, hắn càng
cảm thấy kỳ quái, đến cùng trên người hai tỷ muội Úy gia đã xảy ra chuyện
gì? Hay là, Úy gia có hành động mới?

''Khụ khụ --'' Bị người nói móc như vậy, Bách Lý Tuấn Dật cũng

không lấy làm hổ thẹn, ngược lại còn cho rằng quang vinh, híp mắt hoa đào
đi tới trước bàn, hí mắt trêu đùa.

''Ai, đệ cũng muốn giống như huynh, trong phủ có mười mấy cơ thiếp

dung mạo như tiên trên trời hầu hạ, còn có nhiều thiên kim danh môn đánh
vỡ đầu muốn bổ nhào lên người huynh như vậy, ta cũng sẽ không thấy nữ
nhân liền muốn lên.''

Nói xong, hắn quăng cái chén, trực tiếp cầm bình rượu hung hăng

uống một hớp: ''Mẹ nó, Tắc Bắc kia không phải là nơi nam nhân nên ở.''

''Vậy ngươi lại chậm chạp không trở về? Còn tưởng rằng bị một cô

nương nào đó vướng chân, không nỡ bỏ lại.'' Thấy hắn như vậy, Tiêu Dục
cười giễu cợt.

Ánh mắt Bách Lý Tuấn Dật lóe lên, vội vàng uống một hớp lớn, lúc

này mới cười ha hả: ''Trên đời này cô nương có thể lưu đệ lại, sợ rằng vẫn
còn trong bụng mẹ chưa ra đấy.''

Nói xong, hắn lại tới gần, cười đùa nói: ''Huynh biết không, nữ nhân

nước Đại Chu chúng ta mới gọi là nữ nhân, nhìn khuôn mặt lung linh như
nước, dáng vẻ kia.....''

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.