ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ, VƯƠNG GIA ĐỨNG SANG MỘT BÊN - Trang 503

Về sau về sau, nàng luôn muốn ăn ngọt, dù cho cảm thấy thứ đó ngọt

ngấy.

"Vậy thì tốt, con cũng thích ăn. Hơn nữa là không cay không vui đấy."

Úy Tuệ vui vẻ giống như tìm được tri kỷ.

Bên cạnh, Úy Vân Kiệt đúng lúc ném cho nàng ánh mắt đùa cợt:

"Trách không được, thì ra là một Tiểu Lạt Tiêu (trái ớt nhỏ)."

"Hừ." Úy Tuệ hất cầm xinh đẹp: "Huynh chưa nghe nói qua sao?

Không ăn lạt tiêu không phải hảo hán."

"Thật đúng là chưa nghe nói qua." Úy Vân Kiệt khẽ nhíu đầu mày.

Tiêu Minh Ca cũng cười: "Thật đúng là lần đầu tiên nghe lời này,

chẳng lẽ, có thể ăn lạt tiêu thì sẽ trở thành hảo hán sao??"

"Tất nhiên, nương, chúng ta đều là hảo hán, nếm thử một chút món

đầu cá băm tiêu này, vốn tưởng rằng mẹ sợ ăn cay, hôm nay con cho hơi ít.
Nhưng lần sau con có thể cho nhiều chút, đảm bảo nương ăn xong sẽ
nghiện." Úy Tuệ nói xong, gắp cho Tiêu Minh Ca một ít thịt ngon nhất trên
đầu cá.

"Con cũng ăn đi, thịt này non mềm." Tiêu Minh Ca lại không nỡ, gắp

bỏ trở lại cho Úy Tuệ.

Úy Tuệ buồn cười: "Nương, chúng ta không có gì ăn sao chứ? Chỉ là

một món ăn mà thôi, mẹ thích ăn, về sau mỗi ngày con sẽ nấu cho mẹ ăn."

"Hài tử này." Tiêu Minh Ca bị nàng nói nở nụ cười.

Úy Tuệ lại gắp cho nàng miếng cá, còn nữa, nàng thích ăn nhất là cá

kho tàu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.