ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 14

thịt nhau cả.
Anh chàng phóng viên Mỹ cao lêu nghêu rút ở túi áo sơ-mi ra một mảnh
giấy đánh máy:
- Đây là lời kêu gọi của cựu Thủ tướng Trần Văn Hữu, nguyên văn tôi đã
nhận được sáng hôm nay: "Tôi van xin các bạn. Tôi khẩn khoản yêucầu các
bạn đừng giết hại lẫn nhau giữa các chiến hữu. Các bạn đừng giết nhau để
thoả mãn tham vọng của những kẻ mà suốt thời gian các bạn chiến đấu, họ
đã trốn tránh trong chờ đợi thuận tiện, tìm an ninh nơi hải ngoại và hoàn
toàn vô danh trên đất nước này".
Đấy, tiếng nói của một người đại diện cho
giới tài chính tư bản Pháp và Nam Kỳ, trung tướng nghĩ là có thể ảnh
hường đến thái độ của Bộ chỉ huy Pháp còn đang có thế lực với quân đội
quốc gia Việt Nam do trung tướng chỉ huy không?

Thấy khó thoát được vòng vây của mấy ký giả quốc tế đang tấn công
mình khá ráo riết, tướng Hinh đành dùng thế "tránh giao phong" bằng một
thái độ lịch sự của con người mã thượng, điểm thêm nụ cười cởi mở hồn
nhiên:
- Hỏi tức là trả lời rồi. Các bạn hẳn đã rõ hơn tôi về khía cạnh chính trị -
quân sự đó, vậy xin cho phép tôi khỏi phải thành nạn nhân bất đắc dĩ của
các bạn..

Rồi tướng Hinh đứng lên bắt tay, bước mau ra xe mô-tô nhấn mạnh ga
về nhà riêng, một biệt thự lịch sự ở trên con dường vắng vẻ Testard. Nhìn
thấy chiếc xe hơi lạ đậu ở trong sân, người sĩ quan trẻ tuổi vô cùng ngạc
nhiên khi bước vào nhà, đứng trước một thiếu phụ quen thuộc: Lệ, cô em
dâu của Thủ tướng Ngô đang một mình ngồi đợi ở phòng khách.
- Tôi đến đây tìm anh và đang đợi gặp anh đấy! Chắc anh cũng đoán rõ là
việc gì rồi. Tôi chỉ cần muốn biết: anh có chịu bỏ ý định chống lại chúng
tôi không?

Trước đòn trấn áp khá bất ngờ của thiếu phụ, mà tướng Nguyễn Văn
Hinh nhận thấy đang bừng lên một sức quyến rũ mạnh mẽ, chàng im lặng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.