ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 214

phồn thịnh, xa hoa giả tạo để lôi cuốn những người ở bên ngoài về với cuộc
sống bơ sữa, đầy đủ vật chất, trái ngược với cảnh thiếu thốn ở hậu phương.

Đồng thời, những danh từ tự do, độc lập được thổi phồng lên, khoác cho
công cuộc tái chiếm thuộc địa một hình thức cám dỗ, mệnh danh là quốc
gia, với những nhân vật bù nhìn do Pháp đặt để giựt dây.

Giữa khung cảnh hỗn độn ấy, bà Trạng mãi lo theo đuổi cái ghế nghị sĩ
Liên hiệp Pháp tương lai và bận rộn theo các buổi tiệc tùng; khiêu vũ, chỉ
mong Bảo Đại trở về ngôi hoàng đế để thực hiện giấc mộng bấy lâu ôm ấp.

Ông Trần mở lại văn phòng luật sư, song cũng bỏ cả thì giờ lo chạy vận
động để trở lại chính trường.

Lệ mải lo theo đúng thời trang các kiểu quần áo, phấn son, nước hoa, uốn
tóc, mặc chồng vùi đầu bên đống sách. Về phần Nhu từ hôm người anh cựu
Thượng thư vào Sài Gòn, ngày đêm mải miết nghiên cứu sách chính trị và
giải buồn bằng cách lui tới tiệm hút phố Mã Mây, trong khi chờ tin của
Diệm tổ chức nội các.

Mùa thu đã chớm về Hà Nội. Một tối Lệ cùng chồng đi xem chiếu bóng về,
thấy người khách lạ đang ngồi đợi ở nhà. Nhu đọc bức thư của khách trao
tay, mới biết đây là một linh mục từ Sài Gòn ra, mang những tin tức của
Diệm.

Người tu hành trẻ tuổi tự giới thiệu rồi nói:

- Cụ Ngô nhờ tôi nói lại cho ông hay cụ đã gặp đức Tổng Giám mục
Spellman, và được sự hứa hẹn ủng hộ của Công giáo Mỹ, cùng như của
Pháp và Vatican. Theo lời cụ, chiến tranh Việt - Pháp hiện thời đang chuyển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.