ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 486

thấy vẻ mặt cháu rể hơi nghiêm trọng, bà đã hơi lo ngại, song đến khi thấy
"ông cố vấn" đầy quyền hành, kiêu hãnh, tự cao, kể lể bằng một giọng tâm
sự về những hành động ngang trái của vợ và ngỏ lời nhờ bà tìm cách
khuyên răn, để tránh tiếng chung cho Lệ và họ Ngô, bà đâm ra mủi lòng,
rơm rớm nước mắt bảo Ngô Đình Nhu:

- Cháu cũng nên hiểu cho địa vị khó xử của cô. Vợ cháu thì nóng nảy, nông
nổi, nhưng dù sao cô cũng hết sức để khuyên nhủ vợ cháu.

Sau đó, bà đem chuyện này kể lại cho Lệ nghe, để gián tiếp khuyên nàng và
dò xem phản ứng ra sao. Lệ chỉ cười nhạt nói:

- Tại sao tôi lại đi yêu người khác? Anh ấy cứ tự hỏi lấy mình thì biết chứ!
Có phải tôi muốn thế đâu!

Rồi nàng hạ giọng, tâm sự:

- Cô ơi, cô là đàn bà, cô cũng hiểu rằng tại sao người đàn bà có chồng, có
con tử tế mà lại ngoại tình. Cháu cũng khổ tâm lắm chớ. Cháu có vui sướng
gì mà nay yêu người này mai yêu người khác. Nhưng số cháu như vậy, biết
làm sao? Tại sao cháu lại không có được một người chồng đúng như ý
muốn?

Nghe những lời của Lệ thốt ra và rơm rớm nước mắt, bà bí thư thấy ái ngại,
không còn hiểu thế nào là phải nữa.

Người chồng có vợ ngoại tình đến nhờ bà, người vợ phiêu lưu đưa ra
những lý lẽ bào chữa mơ hồ song không phải là hoàn toàn sai. Ở giữa, với
địa vị người dì ruột có thể thay mặt mẹ, bà phải nói với Lệ ra sao đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.