ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 626

thiềng" mụ Luyến.
Làm đầy đủ các khoản ấy, viên tỉnh trưởng cũng như bao nhiêu nhân vật
chánh quyền khác, lập tức được đưa vào gặp cố vấn lãnh đạo miền Trung.
Ngô Đình Cẩn ngồi trên sập gụ tựa gối dựa bọc gấm, mồm bỏm bẻm nhai
trầu, lơ đãng nhìn viên tỉnh trưởng khăn đóng áo đoạn xanh đang cong lưng
vái dài, rồi đứng vòng tay cúi đầu chờ lệnh cậu.
Mụ Luyến nâng điếu thuốc lá Cẩm Lệ quấn hình sâu kền đã đất sẵn đưa lên
miệng cậu, rót đầy ly rượu lễ, rồi bưng lễ vật ra mắt của khách đưa vào
phòng bên.
- Từ lúc mi lên làm tỉnh trưởng tới chừ, bữa ni tao mới thấy mặt mi, phải
không?
- Dạ, bẩm thưa ngài Cố vấn chỉ đạo…
- Tao cho phép mi "bẩm cậu" đó…
- Dạ, dạ, bẩm cậu, thiệt con quả có tội, từ ngày nhậm chức đến nay mới đến
ra mắt cậu vì công việc bề bộn quá sức, dạ, cậu thương tình mà tha tội cho
con.
- Tội của mi đáng chém, mi có biết tội chi không?
Viên tỉnh trưởng hoảng sợ trước lời đe doạ bất ngờ của lãnh chúa miền
Trung, ấp úng thưa:
- Dạ… dạ… bẩm cậu, quả thiệt tình con không biết đã dại dột gây nên tội
gì, trăm sự con cũng trông nhờ ở đại lượng của cậu…
Cẩn đập mạnh tay xuống gối dựa, nói lớn:
- Mi đã có tội mà lại không biết đã làm nên tội, thì còn ngồi ghế tỉnh trưởng
làm gì?
Viên tỉnh trưởng càng run sợ, quì gối vập đầu lạy, không dám ngẩng đầu
lên, chờ dịu cơn sấm sét của lãnh chúa. Cẩn tợp một hơi cạn ly rượu trắng,
thong thả hạch tội:
- Tao nghe nói là chuyến cam nhông chở cà phê và thuốc phiện cho tao ở
Lào về, gần tới Đông Hà thì bị công an của tỉnh mi chặn xét. Mi muốn chết
hay răng mà dám cho người khám xe tao? Mi tưởng quyền tỉnh trưởng của
mi to à?
- Dạ, bẩm cậu, con đâu có đám nghĩ như vậy. Bọn công an tỉnh con lầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.