ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRẦN LỆ XUÂN - Trang 743

để phòng thân. Thử hỏi tiền bạc đó ở đâu mà có, nếu không phải là họ đã
nhờ ơn mưa móc của cụ Ngô, của ông bà cố vấn. Chưa chi họ đã tỏ ra vô
ơn bạc nghĩa, trong khi đáng lý phải nghĩ cách cứu khấn phò nguy tổng
thống đang mắc nạn…

Cao Xuân Vỹ càng nói càng hăng say tố cáo các bầy tôi lương đống của họ
Ngô đã lo chạy của thoát thân trong hai hôm đảo chánh.

Thấy Lệ bước vào, có lẽ chú ý đến những lời cáo trạng của mình, Cao
Xuân Vỹ nói tiếp:

- Bẩm bà cố vấn, em cũng có nghe là có mấy bà trong Phụ nữ liên đới chưa
chi đã lây tinh thần chủ bại. Thiệt khổ cho em hết sức, vừa nghe tiếng súng
nổ đã chạy đôn, chạy đáo hết hơi hết sức để liên lạc mà hôi đến mười người
thì đã tới chín người mất mặt, trốn tránh đi mô hết. May là có những người
quyết sống chết với Tổng thống và ông bà cố vấn, mới có Uỷ ban chống
đảo chánh để thay đổi tình thế.

Bác sĩ Trần Văn Thọ ngồi ở ghế cạnh sập bàn đèn, lên tiếng kể công.

- Thưa cố vấn, em phải liều đi liên lạc với đại tá Trần Thiện Khiêm, giấu
giấy của Tổng thống ở trong cà vạt mới qua mắt được đối phương. Đại tá
Khiêm đã đem sư đoàn 21 bộ binh về tới ngoài Phú Lâm, song chưa dám ra
tay vì sợ con đã bị thiếu tá phản loạn Nguyễn Huy Lợi bắt giữ làm con tin,
nhưng rồi được tin của em đưa đến liền quyết định mở cuộc tấn công quân
đảo chánh để giải vây cho Tổng thống.

Ngô Đình Nhu vẫn nằm dùng bút chì xanh đỏ ghi một số tên vào cuốn sổ
tay rồi hướng về phía bác sĩ Tuyến hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.