ĐỂ TRỞ THÀNH NHÀ VĂN - Trang 23

ĐỂ THÀNH NHÀ PHÊ BÌNH

Phê bình kẻ khác là chính mình phê bình mình.

William Shakespeare—

⥚◌⥛

Người ta luôn luôn được khen hay bị chê, nhưng không mấy ai được

người ta hiểu...

—F. Nietszche—

NHỮNG ĐIỀU CẦN BIẾT ĐỂ CÓ THỂ TRỞ THÀNH NHÀ PHÊ

BÌNH ĐỨNG ĐẮN.

I.

“Phê bình, dễ; nghệ thuật, khó”

[19]

. Nói thế có đúng, mà cũng có sai.

Đúng, là khi người ta phê bình theo lối các nhà phê bình cẩu thả, thiếu
lương tâm, phê bình theo cao hứng của lòng ưa ghét tự nhiên: Hễ thuận với
trình độ hiểu biết của mình thì cho là đúng, nghịch với trình độ hiểu biết
của mình thì cho là sai. Sai, là muốn xứng đáng là nhà phê bình, phải là
một kẻ sành sỏi trong nghề viết văn, một bậc “thầy”, hay ít ra là một người
bạn đồng tài với tác giả mà mình muốn phê bình. Phê bình ở đây cũng
ngang hàng với sáng tác.

Phê bình văn học là nghệ thuật phê phán một tác phẩm văn học. Phê bình

gia là kẻ, sau khi đọc xong một tác phẩm văn học, có một thái độ chê khen
rõ rệt về giá trị của tác phẩm ấy.

Vì văn hóa rất bao la, không ai có thể thông suốt được tất cả, nên phê

bình mới có chia ra từng ngành chuyên môn: Phê bình văn chương, lịch sử,
nghệ thuật, âm nhạc, hội họa, hay kịch trường...

II.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.