ĐÊM CHỦ NHẬT DÀI - Trang 15

CHƯƠNG HAI

Tôi bối rối, hết xoay về phía Malholand lại quay lại Scanlon, cuối

cùng mới lẩm bẩm:

- Các ông tin chắc vậy chứ ?
- Tuyệt đối - Cảnh sát trưởng cắt ngang - Chúng tôi đã so sánh với

những viên chì trong các vỏ đạn mới. Sau đó còn xét nghiệm chúng dưới
kính phóng đại, đã cân bằng cân tiểu ly trong phòng thí nghiệm. Tóm lại, đã
làm tất cả những gì cần thiết. Roberts bị giết bằng đạn ghém cỡ 4. Nhưng
trong hộp đạn của súng anh ta là những viên đạn nhồi bằng các viên chì cỡ
6.

- Khoan đã... Có thể Dan nhồi đạn lại thì sao ? Nhưng việc đó quả là

hết sức ngu ngốc... Bởi vì những viên đạn như vậy có thể mua với giá chẳng
đáng là bao ở bất kỳ nơi nào và bao nhiêu cũng được. Scanlon lắc đầu:

- Chẳng có ai nhồi lại đạn hết. Viên đạn còn mới tinh, mới ra lò.

Giống hệt như viên đạn bên nòng kia Và cũng y hệt như 23 viên khác trong
hộp đạn của Dan. Đầu tiên người ta bắn vào Roberts, sau đó mới bắn từ
súng của anh ta để tạo ra một tai nạn. Bởi vậy, ông mới nghe thấy hai tiếng
nổ với cách quãng là một phút, từ nơi ông ngồi.

- Đó là nếu như ông ta nghe thấy từ nơi ông ta ngồi - Malholand châm

chọc.

Rõ ràng là gã Malholand này gần như kết tội tôi thẳng thừng. Tôi

không thể kiên nhẫn được nữa.

- Nếu như các ông còn hỏi gì - Tôi quay về phía Scanlon - xin cứ hỏi.

Nhưng trước hết hãy để cho tôi khỏi phải nhìn thấy mặt người cộng sự của
ông. Hay ít nhất hãy bảo ông ta giữ lại những suy luận của mình trong cái
gáo dừa của ông ấy.

- Im ngay, cả hai người... - Scanlon quát lên. - Thôi được... Ông nói

rằng ông đã ra đầm lầy trước khi mặt trời mọc. Thế ông có nhìn thấy trên
đường, cạnh xe của Roberts còn có xe nào khác nữa không ?

- Lúc tôi tới nơi, ở đó còn chưa có ai - và chưa có gì hết !
- Chẳng lẽ tôi nghe lầm khi ông nói rằng ông nhìn thấy xe của

Roberts ở gần đó ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.