ĐÊM CỦA BẦY RỐI - Trang 28

“Tại sao nó lại có một nụ cười như vậy nhỉ?” – Lucy tự hỏi.

Nó kéo lại tấm vải trải giường rồi nằm xoay lưng ra ngoài để tránh cái

nhìn đó. Nhưng dù vậy, nó vẫn không sao thoát khỏi được cái cảm giác của
một kẻ bị quan sát. Ngay cả lúc trùm chăn kín đầu hay nhắm mắt lại, nó vẫn
như đang nhìn thấy nụ cười quái dị và đôi mắt không bao giờ chớp của con
rối. Clac-Clac vẫn đang nhìn xoáy vào nó. Vẫn đang nhìn và vẫn liên tục
nhìn.

Nó chìm vào một giấc ngủ mỏi mệt và lại bị kéo vào một cơn ác mộng

mới. Nó mê thấy ai đó đang đuổi theo nó. Có ai đó rất nguy hiểm. Nhưng
người đó là ai?

Chiều thứ hai, hai chị em Lucy phải ở lại trường để diễn tập cảnh hội

trường cuối năm học. Mãi tới năm giờ chiều chúng mới về tới nhà. Cả hai
chị em đều rất ngạc nhiên khi thấy chiếc ô tô của ba chúng đã đỗ trước cửa
nhà từ bao giờ.

— Ba về sớm thế! – Lucy reo lên khi trông thấy ông Lafaye đang lúi húi

giúp vợ chuẩn bị bữa tối ở trong bếp.

— Ngày ba phải đi họp ở New York. Vì vậy, hôm nay ba chỉ làm có nửa

ngày thôi. – Ông Lafaye vừa gọt hành vừa trả lời.

— Hôm nay nhà mình ăn gì đây ạ?

— Hôm nay cả nhà sẽ có món thịt băm viên. – Bà Lafaye trả lời. – Nếu

như ba con không làm hỏng củ hành này…

— Nếu như có một việc gì khác để làm thì tôi cũng xin từ chối cái công

việc đầy nước mắt này ngay. – Ông Lafaye đáp lại trong khi hai con mắt đã
đỏ hoe lên vì nước hành bắn vào.

— Buổi diễn tập của các con ở trường ra sao rồi? – Bà Lafaye vừa hỏi

vừa lấy tay trộn thịt trên thớt.

Caro mở tủ lạnh lấy một lon Coca-Cola ra uống trước khi trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.